Lúc Hạ Minh Duệ đi vào phòng bệnh, Lâm Thiển Y đã tỉnh lại, nhưng mà cô hình như cũng không chút để ý tới anh, cứ thế nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.
Lâm Thiển Y an tĩnh như vậy khiến cho anh có chút khó xử, vốn một bụng tức giận khi nhìn đến cô lúc này thì lặng lẽ xẹp xuống. Vết thương của cô thật sự không nhẹ.
Anh thậm chí cũng không biết hôm trước nữa cô đã nhập viện, càng không biết dạ dày của cô vậy mà bị thương nặng đến vậy.
Là bởi vì chính mình sao? Anh đã đối xử với cô quá mức thô bạo sao?
Nhưng mà nghĩ đến Ôn Hinh bị Lâm Thiển Y đẩy xuống, anh liền cảm thấy tức giận vô cùng. Trên thế giới này chỉ cần anh còn một ngày thì không ai có thể thương tổn đến Ôn Hinh, ngay cả Lâm Thiển Y cũng không được.
Lâm Thiển Y kỳ thật biết có người vào, nhưng cô vốn nghĩ là Lộ Phi trở về, nhưng mà chẳng phải như vậy cũng quá nhanh sao?
Có điều lúc này cô không muốn để ý tới chuyện đó, chỉ muốn một mình yên lặng.
Có gió thổi qua, hơi hơi thổi tung sợi tóc mềm mại của cô. Cô khe khẽ mở to mắt, tất cả giống như chỉ mới ngày hôm qua.
Mệt! Cô thật sự mệt chết đi được, quan trọng nhất là tâm mệt rồi!
"Khụ khụ!"
Khi Hạ Minh Duệ thấy Lâm Thiển Y vẫn không nhúc nhích, không có chút động tĩnh gì, đành phải giả bộ ho khan vài tiếng, ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dai-nhan-xin-dung-buoc/2753775/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.