Lâm Thiển Y miễn cưỡng nở nụ cười về phía Ôn Hinh, không đợi cô nói chuyện, Hạ Minh Duệ đã từ chỗ ngồi của mình đứng lên, với tay lấy áo khoác khoác lên người, đi thẳng qua người Lâm Thiển Y, nhìn cũng không nhìn cô một cái.
"Chúng ta đi ăn là được rồi, cô ấy không đi!"
Hạ Minh Duệ ôm lấy lưng Ôn Hinh, cũng không quay đầu lại.
Ngược lại Ôn Hinh bị Hạ Minh Duệ ôm đi về phía trước, có chút không hiểu, không khỏi quay đầu lại nhìn Lâm Thiển Y một cái.
Lâm Thiển Y còn có thể nghe được giọng nói ngây thơ khó hiểu của cô càng lúc càng xa.
"Tại sao không dẫn theo Tiểu Thiển? Cô ấy không phải là vị hôn thê của anh sao? Anh tại sao có thể đối xử với người ta như thế? Cẩn thận Tiểu Thiển sẽ nghĩ rằng anh ngược đãi cô ấy đó."
Hạ Minh Duệ ôm lấy Ôn Hinh đi ra ngoài, cho đến khi chắc chắn Lâm Thiển Y không thấy được bọn họ mới buông lỏng tay ôm Ôn Hinh, gương mặt âm trầm.
"Anh Duệ!"
"Hử?"
Hạ Minh Duệ dừng bước lại, quay đầu không hiểu nhìn cô.
Khuôn mặt nhỏ của Ôn Hinh nở nụ cười miễn cưỡng, cẩn thận hỏi.
"Anh Duệ, anh có tâm sự phải không?"
Nếu không làm sao sẽ lơ đễnh như vậy? Ngay cả cô đứng lại lúc nào cũng không phát hiện.
"Cô bé ngốc, em suy nghĩ nhiều rồi, đi thôi, muốn ăn gì? Anh Duệ đãi em."
Chân mày nhíu chặt của Hạ Minh Duệ buông lỏng, hướng về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dai-nhan-xin-dung-buoc/2753727/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.