Dù sao công việc của cô vậy là xong.
Thật ra thì suốt cả một buổi tối Lâm Thiển Y đều ở trong trạng thái lo lắng đề phòng, cô sợ Hạ Minh Duệ đột nhiên trở về lại phát hiện cô không ở nhà.
Nhưng cho tới bây giờ Hạ Minh Duệ cũng không có gọi điện thoại tới, cô không khỏi tự an ủi bản thân, có lẽ Hạ Minh Duệ vừa mới trở về còn nhiều chuyện phải xử lý, nào có nhiều thời gian như vậy để ý tới cô.
Nhất thời trong lòng vừa lo lắng lại vừa mất mát, có lúc cô cũng không hiểu bản thân đây là thế nào?
Khi kết thúc công việc, Mộc Nam tới bên cạnh đưa cô chai nước suối. Lâm Thiển Y thuận tiện nhận lấy, nói một tiếng "Cám ơn!"
Mộc Nam nhìn cô một cái, gió đêm có chút lạnh, tóc mái Lâm Thiển Y bị gió thổi lên, cho dù là mặc áo thun, có một số thứ cũng không che dấu được, ví như một ít dấu vết nào đó.
"Đã trễ thế này, tôi đưa cô về nhà. Cô có thể ở nhà tôi tối nay. Ngày mai tôi cho cô nghỉ một ngày.”
"Về nhà..."
Lâm Thiển Y giật mình tỉnh táo lại, nhà cô với nhà anh không phải đối diện nhau sao?
Cô cũng không thể trở về nhà mình, cũng không thể đến nhà anh, nếu không liền bại lộ. Nếu lại để tên Hạ Minh Duệ kia biết, cô nhất định phải chết.
"À, thôi khỏi, không cần đâu. Lát nữa bạn tôi tới đón, anh không cần để ý đến tôi, tự mình về là được!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dai-nhan-xin-dung-buoc/2753659/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.