Vì vậy cô hung tợn dặn dò.
"Ngồi xuống, tôi nói một câu, anh liền lặp lại."
Thời gian càng kéo dài đối với Cố Hiểu Kha càng bất lợi, cô hiện tại cũng không định so đo xem anh có đang giả bộ không.
Lần này Hạ Minh Duệ ngoan ngoãn không lên tiếng phản đối, ngược lại nghe lời nắm thật chặt tay Cố Hiểu Kha. Trong lúc Lâm Thiển Y không để ý, khoé miệng nhếch lên, thể hiện sự vui vẻ vì đạt được mục đích.
"Đầu tiên, anh phải nhớ cho kỹ, nhất định phải biểu hiện tình cảm chân thành, đau đến không muốn sống, giọng nói phải thật dịu dàng đau xót. Nhớ rõ lời của tôi, vậy giờ chúng ta bắt đầu thôi!"
"Được!"
Hạ Minh Duệ trả lời dị thường dứt khoát.
"Hiểu Kha, mau chóng tỉnh lại, anh chờ em tỉnh lại để tiếp tục hôn lễ của chúng ta, đừng để anh một mình cô đơn trên cõi đời này."
Lâm Thiển Y vò đầu bứt tóc, suy nghĩ thấy gần đây cũng xem qua vài bộ phim điện ảnh, có lời kịch nào cảm động kinh điển nhưng cô suy nghĩ thật lâu mới phát hiện trong đầu trống rỗng, vì vậy bắt đầu nói liều.
Lâm Thiển Y nói xong, nhìn chằm chằm phía sau Hạ Minh Duệ, này nha có ý gì? Vì sao lại không lặp lại?
"Tiếp tục!"
Gì? Lâm Thiển Y trợn to mắt.
"Tôi nói một câu, anh nói theo một câu. Tôi nói hết một lần anh có thể nhớ à?"
"Dĩ nhiên, bổn thiếu gia đã gặp qua là không quên được!"
Được rồi, cô chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dai-nhan-xin-dung-buoc/2753637/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.