Lâm Thiển Y vừa quay đầu liền nhìn thấy bộ dạng đầu óc trên mây của Trần Hi, trên khuôn mặt nhỏ nhắn còn tràn đầy mộng ảo cùng khát khao mãnh liệt.
“Háo sắc! Thật không thể cứu được!”
Có điều người đàn ông này quả thật rất đẹp trai, rất có tướng mạo, rất chuẩn mực! Lâm Thiển Y nhếch cái miệng đỏ hồng nhỏ nhắn, lặng lẽ tưởng tượng, đôi mắt to trong veo sáng lấp lánh.
Nội dung tiếp theo của cuộc họp Lâm Thiển Y đã không còn tâm tư để nghe, xung quanh đều là chuyện của công ty, mà những cuộc họp như thế này đối với một nhân viên hành chính nhỏ bé như cô không có quan hệ trực tiếp gì.
Thật vất vả cuối cùng cũng tan họp, Lâm Thiển Y sờ sờ mông mình. Mặc dù những ngày oi bức này đã có máy điều hòa nhưng ghế dựa cứng cũng khiến cho cái mông của cô khó chịu. Nếu mông cô có thêm chút thịt thì tốt biết mấy, nhưng mấu chốt là mông cô chẳng có mấy lạng thịt, ngay cả xương cốt cũng cảm thấy rã rời.
Vừa ra khỏi cửa phòng họp, Trần Hi hai mắt sáng rỡ, một tay vô cùng thân thiết khoác lấy cánh tay Lâm Thiển Y.
“Hỏng rồi, hỏng rồi, Lâm Thiển Y, cậu mau cứu tớ đi. Tổng giám đốc mới thật sự quá đẹp trai, quá chuẩn mực. Trái tim băng giá ngàn năm của tớ rốt cuộc cũng đã sống lại, cậu nói phải làm thế nào đây, tâm hồn nhỏ bé của tớ bị câu đi mất rồi!”
Lâm Thiển Y khinh thường liếc mắt nhìn Trần Hi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dai-nhan-xin-dung-buoc/2753443/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.