Chương trước
Chương sau
Nhớ ngày đó lúc bọn họ kết hôn, nhân vật của Lâm Thiển Y không có gia sản gì, đành phải tổ chức một đám cưới bình thường, việc này cũng đã được Hạ Mạt Thanh Thanh đồng ý. Lâm Thiển Y nhớ rõ lúc đó cô còn nói không sao hết, đám cưới xa hoa cũng không cho được bao nhiêu đồ, không sao cả.

Nhưng bây giờ chuyện này là thế nào đây?

Nén xuống cảm giác bất mãn cùng nghi hoặc trong lòng, Lâm Thiển Y tới nơi tổ chức hôn lễ, nơi này người đông nghìn nghịt, chỉ thấy mỗi đầu người chuyển động, căn bản không nhìn rõ ai với ai.

Đám cưới tổ chức xa hoa có ưu điểm là có thể nhặt được kẹo mừng, mỗi viên kẹo được tặng thêm một món vật phẩm, ngoài ra còn tăng thêm điểm kinh nghiệm, không đến thì phí.

Lâm Thiển Y cô cũng không phải đồ ngốc, được hời không lẽ lại không đi nhặt?

Khác với quan cảnh tổ chức hôn lễ náo nhiệt, ở trung tâm tiệc cưới có hai người đang ngồi. Đúng là Tuyền Thủy Đinh Đông và Hạ Mạt Thanh Thanh.

Quả nhiên là không gặp ba ngày đã làm người ta nhìn với cặp mắt khác!

Huống hồ chỉ mới một ngày không lên, cùng Hạ Mạt Thanh Thanh kết hôn cũng hơn một tháng, trước giờ lúc Hạ Mạt Thanh Thanh cùng cô muốn tìm vật phẩm gì, Lâm Thiển Y cũng không do dự, thậm chí tiền cô bỏ vào game phần lớn đều tiêu cho Hạ Mạt Thanh Thanh.

Nhìn vào balo rỗng toác, Lâm Thiển Y thấy mình thật ngốc, nếu sớm biết thì cô đã giữ lại vật phẩm của mình cho chính mình rồi, giờ thì hay thật, người mất của cũng không còn! Cô thế nhưng vì những việc này mà thành kẻ coi tiền như rác!

Nhìn người ta hiện giờ xem, lễ phục tuyết nguyệt khí thái bức người!

Lâm Thiển Y chép chép miệng, bộ lễ phục này cũng không rẻ nha, nhớ hồi đó Lâm Thiển Y cũng muốn mua, lại do dự không hạ quyết tâm. Lễ phục này đại khái hơn 3000 đĩnh vàng, quy ra nhân dân tệ tầm hơn 300. Cho nên cô cũng chỉ có thể ngắm từ xa thôi!

Hai người họ sánh đôi thân mật, Lâm Thiển Y đứng ở phía sau nhìn chăm chăm. Kỳ thực cô muốn hỏi tại sao, nhưng nghĩ lại thấy thôi đi thì hơn, dù gì cũng chỉ là game, cần gì phải nghiêm túc như vậy?

Đúng lúc đó thì có người vào chat riêng với Lâm Thiển Y, Lâm Thiển Y liền mở cửa sổ chat ra. Tên của cô trên game là Hữu Chủng Ngươi Đừng Chạy.

Chung Ly Hàn: “Tiểu Thiển, sao lại thế này? Không có nghe nói qua hai người muốn li hôn?”

Hữu Chủng Ngươi Đừng Chạy: “…”

Lâm Thiển Y gửi icon buồn bực qua, cô cũng không hiểu vì sao, cô cũng không nghe nói mình muốn li hôn, nhưng hiện thực chính là cô đã li hôn rồi.

Chung Ly Hàn: “Tiểu Thiển, rốt cuộc là sao vậy? Nói nhanh đi chứ!”

Hữu Chủng Ngươi Đừng Chạy: “Em cũng không biết nữa.”

Chung Ly Hàn: “Thân là đương sự mà không biết là sao? Giỡn với chị đấy à?”

Không có được câu trả lời mong muốn, Chung Ly Hàn chưa từ bỏ ý định, lại gửi qua một tin nhắn khác.

Chung Ly Hàn: “Tiểu Thiển, rốt cuộc em có phải đàn ông không vậy? Vợ bỏ theo người khác cũng không hỏi một lời? Nếu là chị, đã sớm tìm tên kia đấu một trận rồi!”

Hữu Chủng Ngươi Đừng Chạy: “Một đấu một?”

Lâm Thiển Y nhếch miệng cười, cô bị làm cho đầu óc hồ đồ mới đi tìm Tuyền Thuỷ Đinh Đông đánh nhau? Người ta là thổ hào đó, nhìn xem, xếp top 10 trên bảng xếp hạng! Nhìn lại mình xem, mặc dù cũng được nằm trong bảng, nhưng mà giống nhau được sao?

Một kẻ kém bề ngoài, sức chiến đấu lại kém rất nhiều, trong khi sức chiến đấu của người ta gấp hai lần mình rồi, cô là nghĩ không thông mới đi hành xác như vậy?

Chung Ly Hàn: “Ừ, ai bảo hắn cướp vợ của em, hai người ở cùng nhau cũng lâu rồi, huống hồ nghe nói Hạ Mạt Thanh Thanh còn là mỹ nữ, chẳng lẽ em không để tâm à?”

Hữu Chủng Ngươi Đừng Chạy: “…”

Cô có thể có cách nào để tâm chứ? Cô cũng không phải là đàn ông chân chính! Chạy cũng chạy rồi, bất quá thì tìm vợ khác!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.