Năm năm sau… 
Trong nhà trẻ Hoa mai thuộc dạng quý tộc có đứa bé dễ thương đang đứng trướclớp, đứa trẻ này nhìn vào rất kháu khỉnh cực đáng yêu nhưng gương mặtcậu ta lại toát lên một khí thế vương giả. Cậu đứng bên cạnh nghe tiếngcô giáo nhỏ nhẹ truyền đến: 
- Hôm nay có bạn học mới nào chúng ta cùng vỗ tay. 
Cả lớp đều vỗ tay hân hoan, cô giáo cất tiếng hỏi cậu bé vừa đến lớp mình. 
- Nào em mau giới thiệu về mình đi. 
- Hàn Nhất Nam. - Cậu bé đáp cụt ngủn gương mặt không hề nở nụ cười, đốivới người ngoài cậu rất lạnh lùng không hề nói chuyện với bất kì ai duychỉ ở nhà mới nói vài câu là một người trầm tính. 
- Này, cậu kiêu thế. - Cô bạn ngồi bên cạnh nhìn Nhất Nam xì một cái biểu môi nói. 
Nhất Nam nhìn qua cô một cái, gương mặt trắng hồng bầu bĩnh trông rất đángyêu, cái biểu môi đó cũng khiến cậu bé thích thú nhìn một lúc rồi nhếchmôi im lặng không đáp lời. 
- Xì. Đúng là đồ xấu xa kiêu ngạo. 
- Cậu nói cái gì? - Nhất Nam quay mặt sang phía cô bạn ấy lãnh đạm nói. 
- Tôi mới là nói cậu khó gần đến xấu xa đấy. - Cô bé vênh mặt lên nói. Cô bé đáng yêu này là Diệp Lâm Di, nổi tiếng xinh xắn lại không cao ngạo,đối với mọi người cô bé rất hiền lại biết dịu dàng thục nữ tuy tuổi bénhư thế lại rất ra dáng một tiểu thư đài cát. Không hiểu sao hôm nay lại dữ dằn như thế. 
- Tôi là không muốn nói chuyện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dai-nhan-ta-thua-roi/1218255/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.