*Có lúc thật gần. 
*Có lúc lại thật xa. 
*Có lúc quan tâm. 
*Có lúc lại như không quen biết. 
*Có lúc như tình yêu. 
*Có lúc lại nhạt hơn cả người thường. 
Giật mình....mình là gì của nhau??? 
.................***************.................... 
-Oa, đã khát quá. - tôi mỉm cười sung sướng. 
Bịch. tôi đụng vào một bức tường bằng thịt đau điếng người rồi ngã lắn xuống đất. 
- Ui da, ai vậy? - tôi xoa xoa cái mông đau ê ẩm hỏi. 
Hắn ta quay lại nhìn tôi rồi nhanh chóng quay đi thì ra là Hàn Phong. Thật là không biết xin lỗi gì cả, hừ. Nếu như bình thường hắn đã nhanh chóng đỡ tôi lên còn lần này hắn quay đi như tôi chưa từng tồn tại,, sao tôi lại lạ thế này, đau quá nơi đây của tôi sao lại đau một cách khó hiểu như thế chứ, tim tôi. Tôi gượng cười tự mình đứng dậy chẳng qua là chỉ ngã một chút thôi, nhiêu đó có là gì.. phải hắn nên quay đi quay đi lạnh lùng thế đấy hắn thật sự đã không quan tâm tôi nữa rồi. Tôi cũng lạ thật đáng lẽ phải vui nhưng lại buồn, có lẽ tôi bị điên.... 
...........********************........................ 
-Gia Khang ơi, tôi được mời làm diễn viên đó, thấy tôi giỏi không? - Tôi mỉm cười nghênh mặt đắc ý. 
- Cái gì? Bà mà cũng bày đặt làm diễn viên à, thấy gớm! - Gia Khang cười ha hả trêu tôi. 
- Sao tôi lại không thể grừ grừ dám chọc tôi à, tôi cho ông xem nè. 
Tôi lấy trong túi ra chiếc điện thoại và cái card visit rồi bắt đầu gọi cho chú Đông Âu. 
- Alô chào chú! Xháu là người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-dai-nhan-ta-thua-roi/1218196/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.