Tiểu Hành sau khi có cô thuyết phục đã ngoan ngoãn xuống ăn cơm mà còn ăn rất nhiều, Bạch Tử Ngôn ở bên cạnh nhìn cậu nhóc này mà tức không nói nên lời.
Diệp Tử Ái vỗ về sau lưng, còn nhẹ giọng nhu mì nói
"Tiểu Hành nhỏ con như vậy có phải là ngoan hơn không? Mai mốt không được tự ý bỏ bữa có biết không?"
"Dạ" Tiểu Hành nhìn cô bằng cặp mắt trong veo đầy ý cười.
Sau khi ăn xong Diệp Tử Ái dẫn Tiểu Hành lên lầu chơi, qua một lúc bắt đầu hai mắt cậu nhóc nhỏ nhắm chặt lại rồi ngủ say sưa. Cô nhẹ nhàng cẩn thận bế cậu lên giường rồi đắp chăn kĩ, làm hết thảy một lượt mới để ý rằng con gấu bông minion cô tặng đã được cậu ôm chặt chẽ trong tay không lúc nào buông lỏng, môi hồng liền mỉm cười hạnh phúc.
Đóng cửa lại một cách cẩn thận rồi xoay người, bỗng nhiên mặt cô lại đập vào một bức tường thịt rắn chắc đau đến kêu khẽ một tiếng
"A...đau"
Bạch Tử Ngôn cúi người nhìn Diệp Tử Ái đang xoa xoa cái mũi mà phì cười sau đó ho vài tiếng để nén lại trạng thái của bản thân
"Tiểu Hành ngủ rồi"?"
"Ừm...Nó rất dễ ngủ!"
"Vậy giờ em muốn đi về?"
Diệp Tử Ái ngẩng đầu lên nhìn vào đôi mắt của anh rồi chậm rãi gật đầu
"Tôi chưa soạn đồ kịp nên phải về lại khách sạn, ngày mai sẽ chuyển qua đây!"
"Không cần đâu! Tôi cho người thu dọn thay em rồi?"
Hả? Diệp Tử Ái bất ngờ đến mắt chữ A miệng chữ O sau đó nhìn ra phía sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-cuong-vo-yeu/1499554/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.