Chiếc xe dừng lại ở trước cửa khách sạn, Diệp Tử Ái từ lúc lên xe đều không nói một câu chỉ lẳng lặng cầu mong sớm về đến chỗ nghỉ ngơi. Cả ngày hôm nay cô quá mệt mỏi rồi!
Quay đầu nhìn Bạch Tử Ngôn vẫn còn yên vị bên ghế lái sau đó khẽ nói một câu
"Cảm ơn anh đã mời tôi ăn tối còn nữa cảm ơn anh đã đưa tôi về khách sạn...nếu không còn gì nữa tôi xin phép về trước" Vừa dứt câu Diệp Tử Ái liền cúi đầu sau đó muốn nhanh chóng chuồn ra ngoài. Nào ngờ khi tay mới chạm đến cửa thì đã bị một lực mạnh mẽ kéo lại rồi trực tiếp áp sát người cô vào cửa kính xe.
"Nè anh làm gì vậy?"
Trái với vẻ mặt hoang mang của cô là gương mặt lạnh lùng như trước, anh thâm tình nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn đang ở gần ngay trước mắt sau đó nhẹ nhàng tì trán mình vào trán cô. Hơi thở nóng hổi trực tiếp phả lên ngũ quan tinh xảo.
"Tử Ái!" Tiếng gọi tên cô bật ra từ trong cổ họng, anh đã muốn gọi cái tên này từ lâu anh nhớ nhung người con gái này suốt nhiều năm qua. Đây tựa như là tiếng lòng là tiếng than trách của anh.
Diệp Tử Ái không khó nhận ra âm điệu khác thường trong lời nói của Bạch Tử Ngôn. Cô cố gắng dùng tay ngăn cách thân thể tráng kiện của anh nhưng rồi chợt khựng lại khi anh gọi tên cô.
Đôi mắt to tròn như viên ngọc sáng nhìn sâu vào con ngươi đen láy, cô nhất thời bị nó cuốn vào một vòng xoáy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-cuong-vo-yeu/1499551/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.