Buổi tối, tại Bạch Kim Uyển.
Buổi tối yên ắng tĩnh lặng, hai ba con đang cùng ngồi ăn tối với nhau. Công Tôn Dạ Uý thì bận công việc, mắt cứ chăm chăm vào màn hình laptop, Quân Hi thì lặng lẽ ăn.
Cậu bé Quân Hi này là đứa con hắn nhận nuôi, lúc đưa về nhà nó mới 3 tuổi, bây giờ lên 5. Tính tình nó ngoan ngoãn hiểu chuyện, dạy bảo cũng rất dễ. Nhưng mà đôi khi không chú ý thì nó có mấy hành động đi ngược với những gì hắn dạy bảo, hắn không suy nghĩ nhiều, chỉ nghĩ nó trẻ con nên nghịch ngợm một chút thôi nên lại dạy lại sau.
Sau khi xong việc, hắn gập laptop lại cất đi. Nhìn qua con trai thấy nó cứ lầm lầm lì ì. Rau củ trong đĩa vẫn còn nguyên, hắn không hài lòng cất tiếng: "Con ăn cho hết rau củ đi, đừng kén ăn bỏ mứa nữa."
Quân Hi cầm cây nĩa chọc chọc vào miếng ớt chuông xanh một cách ghét bỏ, ngước nhìn hắn nói:"Con trước giờ không ăn được ớt chuông, không phải là con kén ăn."
Công Tôn Dạ Uý hơi sững người, hắn mới nhận ra một điều là hắn không thực sự hiểu rõ đứa trẻ này. Con thích hay không thích gì hắn cũng không biết, lúc nhận nuôi nó cũng tuyển một vú nuôi về nhà, để bà ấy chăm sóc hộ.
Ngẫm nghĩ một hồi, hắn chậc lưỡi trong âm thầm. "Thôi được, không ăn được thì cứ để đấy."
"Con no rồi, con đi lên trước ạ."
Nhóc con bình thường dù trầm tĩnh nhưng không phải một câu cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-cat-luc-truy-the-vo-a-tai-hon-voi-anh-di-/3549577/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.