"Đây là..?"
"Triền lãm cổ Muckfer."
Hoắc Uyển Ngưng và Dã Nhiên Hoài đứng trước tòà triển lãm đồ sộ, sau đấy thong thả đi vào. Hoắc Uyển Ngưng có hơi kinh ngạc, ở một nơi ít người sinh sống và lui tới như vậy mà lại có một tòà triển lãm trông rất lớn. Tòà nhà với kiến trúc mộc mạc và cũ kỹ. Dường như những thứ ở đây gì cũng cũ, vết tích của thời gian chẳng thể nào phai mờ được.
Tuyết trắng xoá bao phủ, dưới lớp tuyết dày lạnh căm là một lớp rong rêu đóng xanh xanh nâu nâu. Thoạt nhìn đây không phải nơi trưng bày nghệ thuật gì, giống một tòà nhà bỏ hoang thông thường thôi. Đến khi Hoắc Uyển Ngưng đi vào mới thấy mọi thứ không tệ như cô nghĩ.
Tầng trệt bước vào dáng vẻ đơn sơ, mấy ánh đèn trắng lập loà.
Dã Nhiên Hoài đi trước, dẫn Hoắc Uyển Ngưng lên cầu thang. Những bậc thang gỗ sờn màu làm cô e ngại, trong đầu chỉ nghĩ tới cảnh nhỡ nó bị thủng sập thì đôi chân bé bỏng của cô dính chặt rướm máu mất.
"'Cứ đi, không sao cả. Nó sẽ không sập đâu."
Dã Nhiên Hoài nói một lời trấn an, như vậy cô mới yên tâm mà đi.
Tầng hai.
Đập vào mắt cô là một tấm gương có khung sắt.
"Gương sao? Tại sao người ta đặt gương ở đây vậy?"
Dã Nhiên Hoài chậm rãi lắc đầu, hồi sau bồi một câu:"Không biết nữa."
Đứng giữa căn phòng bị bao quanh những bức tranh xu hướng thế kỷ 18, 19. Nghệ thuật cổ đại độc đáo và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-cat-luc-truy-the-vo-a-tai-hon-voi-anh-di-/3549562/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.