Edit: Tịnh Hảo
Người đàn ông nhíu mày, giễu cợt, giống như nghe được chuyện cười, “Sao anh nhớ vợ của anh đã chết bốn năm trước rồi mà, xin hỏi… em là ai thế?”
Noãn Noãn sững sờ, “Mẹ kiếp, đại thủ trưởng Chiến chơi trò mất trí nhớ với em sao, giả bộ, cố giả bộ đi.”
Từng tưởng tượng rất nhiều lần cảnh tượng gặp gỡ tốt đẹp, hoặc là hai người đứng ở phía xa nhìn nhau chăm chú, hoặc là, lãng mạn, hoặc là huyền ảo hoặc… Cuối cùng sẽ ôm chặt nhau, ngủ thiếp đi trong ngực rộng lớn của anh, nhưng mà, hiện tại…
Lần thứ ba bị đưa đến cục Công An, đã bốn năm, mà giống như chuyện vừa mới xảy ra ngày hôm nay vậy, Tô Diệp Tử và Noãn Noãn bị giam trong hai phòng thẩm vấn khác nhau.
“Cô Tinh, mong cô nói thật mối quan hệ với Tô Diệp Tử.” Một cảnh sát trẻ tuổi lạ mặt nghiêm túc hỏi thăm.
Noãn Noãn cau mày, Chiến Vân Không, rốt cuộc anh đang đùa cái gì hả, chuyển đôi mắt nhìn người đàn ông trước mặt, không chớp mắt nhìn anh nổi cáu, khóe miệng nâng lên, cười xinh đẹp, “Trai đẹp, các anh có chứng cứ gì mà nói tôi buôn bán ma túy, hay là cục trưởng các anh… cho anh ích lợi gì đó, dám đến thẩm vấn tôi, anh nên biết tôi là ai…”
Cảnh sát nhỏ sững sờ, anh có thể không biết cô là ai sao, tối qua khi cục trưởng Nguyên tìm anh đã làm công tác tư tưởng cả một đêm, ngay cả uy hiếp mang theo dụ dỗ, anh mới run rẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-can-than-vo-hien-co-doc/2424106/chuong-123-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.