Edit: Tịnh Hảo
"Tinh Tiểu Noãn, em hãy nghe cho kỹ, từ lúc tám tuổi lần đầu tiên nhìn thấy em, Giang Y Trạch anh chỉ thích mình em, thời gian 15 năm nói dài cũng không dài, bảo ngắn cũng không ngắn, em luôn ở chỗ này, chưa từng phai mờ.” Chỉ vào tim, ánh mắt của Giang Y Trạch thăm tình như từng lưới mê hoặc bao phủ toàn thân của Noãn Noãn không chút khe hở, khó chịu, không thể tin được, không phải Noãn Noãn lạnh lùng mà là vì kinh ngạc, cô ngây người.
Mọi người sửng sốt, hai người nhìn thẳng vào mắt không nói gì, trong ánh mắt của người bên cạnh là một ngọn lửa tình yêu đang bốc cháy mập mờ không rõ, nhưng trong mắt Noãn Noãn là ngọn lửa tức giận rất lớn, từng đốm lửa tựa như mũi tên bắn về phía Giang Y Trạch, xuyên vào tim, cho nên đã bỏ quên người phụ nữ sau lưng.
Cô gái đó dùng từ thê thảm không nỡ nhìn cũng không quá đáng, tóc dài rối bời che kín mặt mũi, tất cả hai cánh tay đều là vết thương, máu còn chưa khô đông lại, từng giọt chảy tí tách theo cánh tay buông xuống của cô ta, hai bắp đùi thon dài đều là xanh xanh tím tím, dường như trước đó đã từng bị tàn bạo rất nghiêm trọng, nhưng sau khi cô ta nghe được đoạn thổ lộ tình cảm của Giang Y Trạch đối với Tinh Tiểu Noãn, đột nhiên giãy giụa hét ầm lên.
"Tinh Tiểu Noãn, tiện nhân này, tiện nhân, tiện nhân… Tại sao muốn cướp đàn ông của tôi, tại sao cô phải cướp tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-can-than-vo-hien-co-doc/2424069/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.