Edit: Tịnh Hảo
Đợi mấy ngày rồi, Noãn Noãn cũng không thể đợi được quà tặng của Chiến gia, tuy không vui nhưng cô nhóc hiểu chuyện, suy nghĩ một chút, người đàn ông của cô bận rộn như vậy, không nhớ rõ loại chuyện nhỏ này cũng bình thường, an ủi như thế, tâm tình liền cân bằng hơn rất nhiều.
“Alo, chào cô?”
Số điện thoại xa lạ, giọng nói xa lạ.
“Cô Tinh, không thấy cô Đông Phương, anh Cố còn chưa trở lại, tôi nhất thời không tìm được người, đành phải xin cô giúp đỡ.”
“Không thấy sao, dì đừng gấp gáp, từ từ nói, bây giờ tôi lập tức tới.”
Trời giá rét tuyết lại dày đặc, cô ấy chạy ra ngoài làm gì, thật là không ngoan ngoãn, nhướng mày lo lắng vội vàng cầm chìa khóa xe trên ghế sofa vội vã chạy ra ngoài, không chào hỏi bất kỳ ai, cũng không có ai phát hiện ra.
“Hai giờ trước, cô chủ nói muốn xuống lầu đi dạo, nói là muốn dẫn bảo bảo nhìn trận tuyết rơi đầu tiên năm nay, tôi cũng rất muốn nên đồng ý, đúng lúc vào vài phút kia tôi quay người lên lầu lấy áo khoác cho cô chủ thì đã không thấy cô chủ.”
Maserati màu trắng chạy trong bầu trời đầy bông tuyết giống như hình ảnh tà mị u nhã xinh đẹp, chạy với tốc độ kinh người như con thoi trên tuyến đường hơi trống trải, ở trong mắt người đi đường giống như là :no3: con thoi bạc ảo ảnh, vô cùng nguy hiểm.
Hai mươi phút sau.
“Dì à, sao rồi, liên lạc được chưa?”
Quen ở nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-can-than-vo-hien-co-doc/2424030/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.