Cuối tháng mười, thời tiết chuyển lạnh, tại phòng làm việc của tổng giám đốc hơn 300 mét vuông này, lần đầu tiên cảm nhận được Đường Đóa sưởi ấm sự lạnh lẽo trên người anh ta, nó là thứ không nhìn thấy được, không màu, không vị, nó là thứ cần dùng mắt, trái tim mà cảm nhận.
Ngửa đầu, hít thật sâu, đã sớm không còn tức giận, “Lá gan không nhỏ, giả truyền thánh chỉ, nghĩ như thế nào mà một người chống được tất cả.”
“Ha ha, dù sao chuyện chính là như thế, chị dâu, chị xem rồi giải quyết đi, tụi em chỉ là tuyên bố chuyện này trước thôi, muốn đánh muốn mắng em đều đồng ý, còn chuyện đổi ông chủ này em có chết cũng không đáp ứng.”
Nói xong, ngồi xổm người xuống, mở ngăn kéo bàn làm việc của Đường Đóa giả vờ đang tìm hợp đồng.
“Giải thưởng nam diễn viên xuất sắc nhất của năm nay tôi đoán là cậu.”
Một đôi giày Cavans màu trắng tinh đá vào chân Phong Tây, Đường Đóa liếc anh ta một cái.
Nhà cổ, sáu giờ tối.
Trong phòng khách, đồ ăn vặt bày ra đầy bàn và ghế sofa, thức uống, trái cây, Noãn Noãn đã bị chôn vùi trong đống đồ ăn này.
Tiểu Đông ở phòng bếp nấu canh, mùi thơm nồng đậm lan tỏa cả căn phòng.
“Canh gà hầm hạt tiêu, thơm quá, cho tớ hai chén.”
Người chưa tới thì tiếng tới trước, toàn thân Bạch Diệu là bộ đồ thể thao màu đen, tóc dài buộc lên thành đuôi ngựa, vô cùng khỏe mạnh.
“Sao cậu ăn mặc như vậy, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-can-than-vo-hien-co-doc/2423991/chuong-76-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.