Edit: Tịnh Hảo
Buổi sáng ngày hôm sau.
Hôm nay là ngày đi học đầu tiên, Noãn Noãn chống cằm, tiêu cự tan rã, mí mắt trên dưới đánh nhau.
Đều do người đàn ông tà ác cầm thú kia, cả đêm làm n lần, cô nàng còn có thể còn sống ngồi ở đây đúng là mạng lớn.
Thật muốn nguyền rủa anh thận mệt thận hư thận mất đi năng lực.
Buổi sáng là tiết lý luận nghệ thuật, được các bạn học gọi là môn học có chất lượng giấc ngủ cao nhất, buổi trưa hết giờ học, cảnh nội thất bên trong phòng học to như vậy xếp theo hình bậc thang thật đẹp.
Gần một trăm người có phân nửa đã gục ngã, Bạch Diệu Diệu đứng ở hàng cuối cùng, nhìn hồi lâu mới ngắm được mục tiêu nhân vật.
“Cô gái, lau nước miếng đi.” d đ l q đ Bạch Diệu Diệu đưa khăn giấy cho cô, chỉa vào bả vai cô cười xấu xa nói, “Ôi, tối hôm qua giống như tớ nghe tiếng gì kia của một người con gái nào đó… Còn dường như rất kích thích…”
“Ồ, sáng nay chẳng phải tinh thần của Cổ Thanh Dạ cũng vô cùng sảng khoái tự mãn sao, thừa nhận đi.” Cô nàng Noãn chắp tay, tà ác nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Diệu ửng hồng. Khoác lên cánh tay của cô ấy, “Đi thôi, cô Bạch, lấp đầy bụng buổi tối tiếp tục chiến đấu.”
“Đừng nói bừa, chúng tớ không quen.”
“Được không quen, trên giường quen là được.”
Muốn nói Cổ Thanh Dạ và Bạch Diệu đã bò vào cùng một chăn rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-can-than-vo-hien-co-doc/2423975/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.