Edit: Tịnh Hảo
Bốn giờ chiều.
Noãn Noãn không ngừng nỗ lực đeo bám dai dẳng, cộng thêm sắc dụ, làm nũng đùa giỡn, cuối cùng Chiến Vân Không cũng thỏa hiệp, lái Hummer chở Noãn Noãn đến một chỗ.
Phố Kim Sơn, phòng tranh SU-PER.
Đứng ở ngoài cửa, ngửa đầu nhìn toàn cảnh tòa lầu nhỏ cao ba tầng được thiết kế theo phong cách châu Âu vô cùng đơn giản, giống như cao ốc Lâm Lập cao vút giữa mây trời, tựa như đi nhầm vào cõi tiên trần gian, sạch sẽ đơn giản như vậy đều trở thành một mảnh tấc đất tấc vàng, là phong cảnh đẹp nhất giữa đại lộ đế quốc buôn bán đầy vị tiền bạc nặng nề.
Trong nháy mắt Noãn Noãn mất hồn, dường như đã có mấy đời cảm giác, ba năm trước dựa vào lòng nhiệt huyết của chính mình đánh liều xuống một mảnh bầu trời thuộc về mình, cô không kiêu ngạo, không tự hào, cô muốn hiểu hơn cảm giác trong cuộc sống, có nhận thức hoàn toàn mới về cuộc sống.
Đây cũng là món quà trưởng thành tốt nhất mà cô tự tặng mình trong năm nay.
Miệng to hít vào, quay đầu, dịu dàng mỉm cười tự nhiên dắt bàn tay thô ráp mang theo vết chai của Chiến Vân Không.
“Đi thôi gia, dẫn anh tham quan thế giới nhỏ bé của em một chút.”
“Cô giáo Noãn Noãn tới…”
Cũng không biết người nào kêu một tiếng, hai tầng lầu trên dưới lập tức xôn xao.
Rất nhiều ánh mắt của học sinh ở cửa sổ lầu một đã nhìn thấy bọn họ, một người thì dễ thương, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-can-than-vo-hien-co-doc/2423913/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.