Edit: Tịnh Hảo
Xe còn chưa dừng hẳn, người đàn ông một bước liền đi ra ngoài xe.
“Trì Liễu, con mẹ nó bị điên à, buông tay cho tôi.”
Trì Liễu ngẩn ra, thế nào anh ta lại xuất hiện, không vui nhíu lông mày lại, lời nói từ trong khẽ răng đi ra.
“Phong Tây, anh nhanh chóng tránh sang một bên cho tôi, chỗ này không có chuyện của anh.”
Đang nổi giận, lời nói từ miệng cô ta tuôn ra, giọng điệu rất giống người đầu đường xó chợ.
Mũi hừ một tiếng, tròng mắt hẹp dài khinh thường liếc cô ta một cái, thong thả ung dung đi đến bên cạnh Noãn Noãn, kéo tay Trì Liễu ra, bá đạo vô lại nắm bờ vai gầy yếu của cô ôm vào lòng.
“Xin lỗi tiểu thư Trì Liễu, cô gái của tôi, cô… không thể chạm vào.”
Lời nói khiến cô phát hoảng.
Nhất là Trì Liễu đang cắn chặt môi mình.
Không thể nghi ngờ đây là nói cho mọi người, người con gái điêu ngoa đeo mắt kính la lối om sòm này chính là người trong miệng mà bọn họ phỏng đoán.
Trì Liễu đứng im tại chỗ, trong lúc nhất thời không biết nên để tay xuống hay là tiếp tục giơ tay, trước mặt nhiều người như vậy sắc mặt coi như vứt xuống mồ bà cố ngoại rồi.
Phong Tây, cô ta không chọc nổi, phía sau anh ta có chỗ dựa vững chắc, đã từng có người trăm phương ngàn kế điều tra bối cảnh của anh ta, kết quả không thu hoạch được gì.
Là người trời sinh có năng khiếu về sân khấu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-can-than-vo-hien-co-doc/2423874/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.