Edit: Tịnh Hảo
Đầu choáng váng, suy nghĩ vô lực từ từ ngẩng đầu lên.
Mùi hôi thối ẩm ướt nổi móc bốc mùi nồng nặc khiến Noãn Noãn cau mày, khôi phục ý thức rất nhanh, cảnh tượng mơ hồ trước mắt từ từ rõ ràng.
Nhà máy bỏ hoang trống trải đen như mực, đổ nát, thủy tinh bể tan tành, gió đêm thổi vào vù vù, thổi trúng cô khiến cô run lập cập.
Máy móc cỡ lớn cũ nát bị bỏ hoang, chất lỏng sềnh sệch đen nhánh hạt màu tím đầy đất khiến người ta muốn nôn mửa.
Còn có một dãy hàng đồ vật to lớn không rõ treo trên không trung, đôi mắt mở to, cô có chút hoảng sợ giãy giụa thân thể, lại phát hiện mình bị buộc chặt giống như xác ướp.
Không thể động đậy.
Đây là nơi nào?
Chung quanh âm u, chỉ có một mình cô.
Mượn một chút ánh sáng của ánh trăng, mở to hai mắt cố gắng nhìn phía trước mặt, trong lòng khẽ thở dài.
Thì ra vật treo trước mặt chính là mấy con heo mập không biết chết bao lâu, thình lình nhìn thấy, đặc biệt giống thi thể người, thật hù dọa người.
Mắng thầm một câu, mẹ nó, quá biến thái mà, làm phim kinh dị à, hay là muốn hù chết cô.
Lò mổ.
Bị trói đến nơi này, coi như có sáng tạo, tự gượng cười sợ mình choáng váng, ngay cả heo và người cũng phân định không rõ.
Cô không sợ bóng tối, không sợ một mình cô đơn trong bóng tối, chỉ sợ cô bị người khác trục lợi uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-can-than-vo-hien-co-doc/2423859/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.