Edit: Tịnh Hảo
“Thùng thùng thùng.”
Tiếng gõ cửa kèm theo giọng nói vui vẻ của cô y tá.
“Cô Tinh, tới giờ uống thuốc rồi.”
Bên trong phòng bệnh, trên giường lớn xốc xếch, Noãn Noãn vừa xấu hổ vừa lo lắng.
Đẩy không ra, núp không được, trốn không thoát, trừng mắt nhìn anh tức giận tới mức hừ hừ.
Cô y tá vẫn chờ ở ngoài cửa như cũ, tiếng gõ cửa liên tục không ngừng vọng vào trong phòng.
Dán tai lên trên cửa với ý đồ muốn nghe được chút gì đó.
“Cút!”
Chợt quát lên một tiếng, đáy mắt đầy sự tức giận mưa to gió lớn.
Một giây sau, ngoài cửa không còn bóng người.
Ánh mắt rét lạnh, cúi đầu, ngậm vành tai ấm áp của Noãn Noãn.
Đầu lưỡi di chuyển trên viền tai tinh xảo của cô, cảm xúc mềm mại khiến anh muốn ngừng mà không được, tham luyến trên phần đẹp đẽ mềm mại này.
Mới mẻ, kỳ dị, hưng phấn, nhộn nhạo ở trong lòng, dã thú ở sâu trong người anh đang gào thét, gầm gừ, hương thơm lượn lờ, làm say lòng người.
Đạp, đá, đánh, ngăn cản, mọi thứ đều không dùng được, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên phàn nàn, khóc không ra nước mắt.
Người đàn ông biến thái, cầm thú, bạo quân, giống như người xưa có ngày được khai trai, ở trên giường đều ác liệt hạ lưu, không biết xấu hổ.
Điện thoại bất chợt vang lên, trong nháy mắt tròng mắt đen của Noãn Noãn trợn lên so với biển Đông vào ban đêm còn muốn sáng hơn.
Là vị Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-can-than-vo-hien-co-doc/2423833/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.