Editor: Pé Wũy
Một đường, bầu không khí trong xe đè nén, ngột ngạt đến kỳ lạ.
Noãn Noãn cuộn mình ngồi cách xa Chiến Vân Không, nghiêng người dựa vào cửa sổ, giống như một con búp bê vải bị rút linh hồn.
Yên lặng đến đáng sợ.
Chiến Vân Không ngồi yên một bên, mi nhíu chặt, nhìn chằm chằm cô không chớp mắt.
Đôi mắt đen xinh đẹp lấp lánh dưới ánh trăng, lông mi vừa dài vừa xoăn vẫn còn vương nước mắt.
Từ khi biết cô gái này chưa từng thấy bộ dạng này của cô, cô kiêu ngạo hiếu thắng, thông minh dũng cảm như một con báo nhỏ.
Giờ phút này cô giống như một con bướm bị gãy cánh, xinh đẹp mà bi thương.
Ngoài xe, hạt mưa ngày càng nặng đánh vào cửa sổ xe, vẽ nên thành nhiều hoa văn xinh đẹp.
Nhìn xuyên qua những giọt mưa, đèn nê-on lập lòe, khóe miệng Noãn Noãn chợt cười.
“Thủ trưởng, đưa tôi đi phòng tranh trước, tôi muốn lấy chút đồ.”
Chân mày người đàn ông khẽ nhăn lại, khóe mắt lại mang theo vui vẻ, trầm giọng ra lệnh.
“Hổ Tử, phố Kim Sơn.”
Noãn Noãn có thể mở phòng tranh ở khu vực đắt đỏ nhất Cổ thành, toàn bộ bằng danh tiếng của chính mình cùng năng lực của lão cha Tinh Tử Bẳng không có nữa xu quan hệ, hoàn toàn là do bản thân cô một tay làm nên.
Không nhịn được, không muốn nhịn, đưa tay chụp tới, những cái này quấy nhiễu tâm tình tiểu yêu tinh trong lòng anh.
Noãn Noãn cũng không nói gì thêm vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-can-than-vo-hien-co-doc/2423827/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.