Đúng là tình yêu vĩnh cửu hình như chỉ có trong truyện ngôn tình thôi. Còn thực tế là mãi mãi= 2 năm?
***
- Hiện trường vụ án là ở đây sao?
Vừa lên xe, thậm chí là chưa yên vị thì chiếc xe đã dừng lại, sau khi đi theo Thẩm Dinh xuống xe và nhìn khung cảnh bị niêm phong trước mặt mà Trịnh Diệp chỉ có thể há hốc mồm... Đối với sự thất thố của Trịnh Diệp, Thẩm Dinh cực kì tự nhiên nhướng mày, gật đầu:
- Đúng vậy!
- Không ngờ anh cũng có lúc biết đùa đến như vậy!
Anh ta có thể nói trước cho cô biết vị trí, cô có thể đi bộ từ nhà ra mất chỉ năm phút thôi, vậy mà cũng lái xe đến đoán... thật là...
Ánh mắt Trịnh Diệp nhìn Thẩm Dinh khác đi vài phần, cũng không đợi anh ta trả lời đã lấy một đôi găng tay đeo vào và đến những vị trí được khoanh vùng kiểm tra.
Thẩm Định chỉ sờ sờ mũi sau khi nghe câu nói của Trịnh Diệp, lắc lắc đầu một cái cũng đến bên cạnh cô...
Anh ta thật sự không muốn cho cô biết mục đích thật sự khi mà anh ta làm vậy! Cứ để cho cô ấy nghĩ sao thì nghĩ...đôi khi im lặng sẽ tốt hơn!
- Có bắt được kẻ nổ súng không?
Nhìn vài vết máu loang lổ trong con hẻm nhỏ, rồi vết giày hỗn loạn... Chăm chú quan sát một chút phát hiện Thẩm Dinh đến bên cạnh, cô không nhìn anh ta mà vẫn lên tiếng hỏi.
Thẩm Dinh không khỏi bất ngờ trước câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-ba-dao-em-mac-canh-phuc-rat-dep/2614694/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.