Sáng hôm sau, Trịnh Diệp cầm chìa khóa xe thông thả đi xuống lầu.
Nhìn trước nhìn sau không thấy ông bà cô đâu...liền biết có lẽ là họ đang ăn sáng nên Trịnh Diệp liền đi vào...
- Ông nội, bà nội!
Trịnh Diệp mỉm cười chào Trịnh lão gia và Trịnh lão phu nhân.
- Ừ, mau qua đây ăn sáng rồi muốn đi đâu rồi đi!
Nhìn thấy Trịnh Diệp mặc đồ đen từ đầu tới chân, Trịnh lão phu nhân liền biết cháu bà muốn đi đâu... Cũng không nhắc tới chủ đề tối hôm qua, bà mỉm cười phúc hậu nói.
Trịnh Diệp cũng không ngồi xuống bàn ăn mà nhẹ nhàng lắc đầu.
- Không cần đâu ạ, con ra ngoài ăn cũng được... Thôi con đi đây, chúc ông bà ngon miệng!
Nói xong thì Trịnh Diệp cũng cất bước đi ra ngoài.
Cùng nhìn theo bóng lưng cháu gái, Trịnh lão gia và Trịnh lão phu nhân thâm ý nhìn nhau một cái rồi tiếp tục dùng bữa sáng.
Trịnh Diệp lái xe ra ngoài, dừng lại trước một cửa hàng bán hoa, cô mua hai bó hoa hồng trắng...
Đậu xe lại trước nghĩa trang, ôm hai đóa hoa hồng trắng, quen đường thuộc lối, cô đi vào một con đường mòn.
Cô dừng lại trước hai ngôi mộ, một ngôi mộ là hình một người đàn ông có khuôn mặt nghiêm nghị, chính trực... Ngôi mộ kế bên là hình một người phụ nữ đang mỉm cười dịu dàng.
Hai người đều có vẻ ngoài rất nổi bật, nam tuấn tú, nữ xinh đẹp... Nhìn Trịnh Diệp, có thể thấy được cô chính là phiên bản kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-ba-dao-em-mac-canh-phuc-rat-dep/2614533/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.