Mặc Nhất Linh nhìn về phía trước, đáy mắt khẽ sáng lên. Anh không dám nghĩ lúc đó Đồng Tuệ Lâm đã tuyệt vọng thế nào. Chắc chắn cô đã đến nhà họ Đồng khổ sở cầu xin, nhưng nhà họ Đồng lòng gang dạ sắt, nhất định sẽ không để ý đến cô, có lẽ cô cồn sẽ đi tìm Thượng Quan Đằng, nhưng tên lòng lang dạ sói Thượng Quan Đằng đó! Lúc đó, cô bất lực đến mức nào chứ! Khi cô gọi cho anh mấy chục cuộc điện thoại cũng không thể gọi được… Nghĩ đến đây, Mặc Nhất Linh nắm chặt tay lại, gân xanh nổi lên! Tại sao lúc cô cần anh nhất, anh lại không ở bên cạnh cô? Đồng Tuệ Lâm vỗ mạnh vào vai Mặc Nhất Linh. “Ài, đều qua cả rồi, không phải bây giờ tớ vẫn rất tốt đó sao?” Mặc Nhất Linh quay sang nhìn Đồng Tuệ Lâm. Trên gương mặt cô là nụ cười nhẹ. Cuối cùng anh cũng biết cô thay đổi ở đâu rồi. Cô nhìn mọi chuyện đã thoáng hơn, tất cả mọi thứ, dường như cô đều không quan tâm nữa… Mặc Nhất Linh như bị mắc thứ gì đó ở cổ họng, không thể nói thành lời. Đồng Tuệ Lâm biết Mặc Nhất Linh không dễ chịu, mắt nhìn bạn của cô vẫn rất chuẩn, từ lúc bắt đầu cô biết quen với người bạn Mặc Nhất Linh này là không uổng phí. Quen biết anh vài năm, anh thật sự đã giúp cô không ít. Nếu như lúc đó anh nhận cuộc điện thoại kia, chắc chắn sẽ lập tức cho cô mượn tiền. “Tuệ Lâm, xin lỗi…” Tuy lời xin lỗi này không có tác dụng gì, nhưng trừ việc xin lỗi, Mặc Nhất Linh không biết nên nói gì nữa. “Ài, giữa chúng ta còn cần nói xin lỗi sao? Hơn nữa, chuyện này cũng không trách cậu, bây giờ tớ thật sự vẫn rất tốt, giờ tớ chỉ có duy nhất một mong muốn là sinh một đứa bé.” “Cái gì?!” Mặc Nhất Linh lập tức tập trung. “Sinh một đứa bé đó, Tuệ Tĩnh muốn lên chức cậu rồi, có lẽ là vì biết thời gian của mình không còn nhiều nữa, vì vậy muốn nhìn thấy gia đình tớ hạnh phúc, nên vẫn giục tớ sinh một đứa bé.” Đồng Tuệ Lâm cười khổ. Đừng nói là làm mẹ, kể cả cái danh phận vợ này, cô cũng chưa chuẩn bị tốt nữa. Nhưng mà, Đồng Tuệ Tĩnh muốn thì cô nhất định sẽ cố gắng. Mặc Nhất Linh mấp máy môi cả một lúc lâu, cũng không thể nói ra được lời nào. Thật ra, anh rất muốn nói cho cô biết, đừng có mãi sống vì Đồng Tuệ Tĩnh, cô cũng cần sống cho bản thân mình. “Vậy chồng cậu…” “Chồng tớ? Đừng nhắc đến nữa, cậu biết không? Một năm sau khi bọn tớ kết hôn, anh ta còn chưa từng xuất hiện, khoảng thời gian trước, Tuệ Tĩnh nhập viện, tớ một lòng muốn có con, nên đã đi đến quán bar, gặp phải A Trạch…” Đồng Tuệ Lâm ghé sát lại Mặc Nhất Linh một cách thần bí. “Tớ cắm sừng chồng tớ rồi…” Ặc! Cuối cùng Mặc Nhất Linh cũng hiểu vì sao ông chú nhỏ của anh lại muốn diễn vai trai bao này rồi, hóa ra nguyên nhân là do đây! “Chuyện này tớ chỉ nói cho cậu thôi đấy, cậu đừng có mà nói ra ngoài!” Thật ra Đồng Tuệ Lâm cũng có chút áy náy. Mặc Nhất Linh thở dài một hơi. Đồng Tuệ Lâm à Đồng Tuệ Lâm, cậu đúng là kẻ ngốc! A Trạch chính là chồng cậu đấy! Cậu không hề cắm sừng chồng cậu! Hơn nữa chồng cậu còn là một nhân vật có máu mặt nữa đấy! Mặc Nhất Linh rất muốn nói cho Đồng Tuệ Lâm biết, nhưng mà, bị Âu Tử Duy uy hiếp, một chữ anh cũng không dám nói. “Nhất Linh, cậu biết không?? Đến tận bây giờ tớ vẫn chưa gặp chồng tớ, dù sao không gặp cũng không sao, ông chú hơn bốn mươi tuổi có gì hay mà phải gặp chứ, có thể khiến tớ mang thai là được rồi!” Đồng Tuệ Lâm não nề thở dài một tiếng: “Được rồi, đi thôi.” “Ừm.” Mặc Nhất Linh lái xe đưa Đồng Tuệ Lâm đến Rainbow City, Đồng Tuệ Lâm cũng không có gì phải giấu Mặc Nhất Linh, dù sao Mặc Nhất Linh cũng là một người bạn cô biết rõ gốc rễ rồi, để anh biết nơi ở của cô, anh cũng sẽ không làm gì. “Nhất Linh, tớ đi đây, tạm biệt!” Nhìn bóng lưng của Đồng Tuệ Lâm, Mặc Nhất Linh có cảm giác không nói thành lời. Rainbow City, nơi này có một căn nhà của chú nhỏ anh, làm nghệ sĩ, trong tay anh có rất nhiều tiền, vốn cũng định mua bất động sản, nhìn chúng Rainbow City này, nhưng nghe ngóng chú nhỏ anh cũng mua một căn ở đây, anh bèn chuyển hướng sang nơi khác. Lúc này, trong một chiếc xe. Tần Nghê Kiệt vừa làm xong một thông cáo, sắc mặt mệt mỏi, đang nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Hạ Tây ngồi ở vị trí phó lái, vì lo lắng sẽ đánh thức cô ta, nên gọi điện thoại cũng nói rất nhỏ. Cúp máy, Hạ Tây nhìn Tần Nghê Kiệt phía sau lưng mình, định một lúc nữa mới nói cho cô ta. Nhưng Tần Nghê Kiệt lại chậm rãi mở mắt ra: “Điện thoại của chị Nguyệt Như sao? Có chuyện gì?” Hạ Tây quay người lại. “Chị Nghê Kiệt, không có gì, là chuyện tốt, phía bên chị Nguyệt Như nhận cho chị đại diện hai nhãn hàng, hơn nữa điện thoại của chị Nguyệt Như bị người ta gọi sắp cháy máy luôn rồi, kịch bản muốn mời chị diễn chất thành núi !” Cho dù đã là đêm khuya, nhưng Hạ Tây vẫn rất vui mừng vì độ nổi tiếng của Tần Nghê Kiệt. Tần Nghê Kiệt khẽ cười. Độ nổi tiếng của cô đã trở lại, hơn nữa còn nổi hơn cả trước kia. “Đúng rồi, chị Nghê Kiệt, Mặc Nhất Linh còn bao mười suất chiếu luôn đó! Chị xem anh ấy có mắt nhìn chưa, vẫn chưa có gì cả mà đã bắt đầu nịnh nọt người làm mợ tương lai như chị đây rồi.” Tần Nghê Kiệt cười nhạt. “Còn nữa, em nghe nói phúc lợi của tập đoàn Hắc Ám Đế Quốc gần đây đều là vé xem phim “Thiên Hạ Rực Đỏ”, cũng không biết tổng giám đốc Âu đã mua bao nhiêu, người lặng lẽ làm việc tốt giống như tổng giám đốc Âu, hiếm gặp thật đấy!” Nghe đến đây, đôi mắt Tần Nghê Kiệt lập tức cong lên, sắc mặt mệt mỏi ban nãy đã được thay bằng sự vui vẻ. Hạ Tây chu môi, có chút lạc lõng. “Nhưng mà, ngày mai chúng ta phải tiến vào đoàn làm phim rồi, chị Nghê Kiện cũng không có thời gian ôn chuyện với tổng giám đốc Âu nữa.” “Kiểu gì cũng sẽ có thôi.” Tần Nghê Kiệt nhìn ra ngoài cửa sổ. Thành phố Z về đêm, ánh đèn vẫn rực rỡ đủ màu sắc. “Cũng phải! Dù sao bây giờ sự nghiệp của chị đang trên đà thăng tiến, sau này còn nhiều thời gian để ở bên tổng giám đốc Âu!” Tần Nghê Kiệt không nói gì nữa, rơi vào im lặng. Rainbow City. Trở về nhà, cũng không còn sớm nữa, Đồng Tuệ Lâm tắm xong rồi lên giường. Ngày mai là cô phải vào tổ phim “Khuynh Quốc Khuynh Thành” rồi, đây là một bộ phim truyền hình, có thể phải quay đến hai, ba tháng. Từ lần trước sau khi cãi nhau với chồng, chồng cô vẫn chưa trở về. Anh không trở về, sao cô mang thai được chứ? Đồng Tuệ Lâm nghĩ đi nghĩ lại, rồi gửi một tin nhắn cho chồng mình. “Chồng à, mai em phải vào tổ phim rồi, lần này có thể là hai, ba tháng mới về được.” Báo cáo lịch trình của mình một chút chắc cũng được thôi. Ai bảo bọn họ là vợ chồng trên pháp luật chứ. Một lúc lâu vẫn không có tin nhắn trả lời lại, Đồng Tuệ Lâm thở dài một hơi, rồi ném điện thoại sang một bên. Ai biết, Âu Tử Duy lại trở về rồi. Hai, ba tháng! Lúc Âu Tử Duy nhìn thấy tin nhắn này cảm giác như mình sắp điên lên! Khoảng thời gian này, anh đang giận dỗi, vì vậy nên mãi vẫn chưa trở về, sau này mới nhận ra anh giận dỗi lại là đang trừng phạt chính bản thân mình! Đây là vợ của anh, sao anh lại không thể về chứ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]