Đồng Tuệ Lâm phớt lờ tin nhắn của Mặc Nhất Linh. “Chị, chị vừa về đã tới chỗ của em, chị không đi gặp anh rể à? Anh rể có nói với em, chị cứ không về nhà, bọn họ muốn có em bé, nhưng anh ấy lực bất tòng tâm...” Đồng Tuệ Lâm nhất thời đỏ mặt: “Được rồi, em học tới đâu rồi?” “Em nói thật đó, em đã trưởng thành rồi, chị đừng tới chỗ của em mãi như thế, hơn nữa, em và bạn học đã bàn với nhau sẽ đi du lịch một chuyến sau khi tốt nghiệp.” “Đi du lịch sau khi tốt nghiệp?” Sắc mặt Đồng Tuệ Lâm lập tức trở nên nghiêm trọng. Cô không dám chắc, sức khỏe Đồng Tuệ Tĩnh có thể chịu đựng được chuyện đi ra ngoài du lịch không? “Đúng vậy, chị đừng ngăn cản em, nếu em không đi ngắm phong cảnh đất nước, thì thật sự không còn cơ hội nào khác, ban đầu em đã nghĩ đến chuyện mình không có nhiều tiền, nên không định đi, nhưng anh rể không nói hai lời đã đưa cho em một tấm thẻ, anh rể thật sự rất tốt.” Đồng Tuệ Lâm chớp mắt, không ngờ Tử Duy lại săn sóc như thế. “Được rồi, chị, chị mau quay về thăm anh rể đi! Tiểu biệt thắng tân hôn mà!” Đồng Tuệ Lâm thật sự hết cách với Đồng Tuệ Tĩnh, cô cũng cảm thấy cậu bé nói có lý. Quả thật Đồng Tuệ Tĩnh nên đi ra ngoài tham quan. Đồng Tuệ Lâm căn dặn một loạt những chuyện cần chú ý, rồi mới rời đi. Cô vốn định hẹn Tử Duy ra ngoài, dù gì anh cũng giúp cô một chuyện lớn như vậy, nên cô phải cảm ơn anh. Ai ngờ cô gửi tin nhắn lâu như vậy mà anh vẫn không hồi âm gì. Lúc Đồng Tuệ Lâm định quay về nhà, thì nhận được điện thoại của Mặc Nhất Linh. Hôm nay Mặc Nhất Linh có một buổi quay quảng cáo làm người phát ngôn cho game, nên bảo Đồng Tuệ Lâm tới đó học tập. Đồng Tuệ Lâm vốn không định đi, nhưng Từ Tinh Như đang liên hệ cho cô làm người phát ngôn gì đó, đến lúc đó cũng phải quay quảng cáo, không bằng giờ cô tới đó mở mang kiến thức, xem như chuẩn bị trước. Nghĩ như vậy, Đồng Tuệ Lâm liền bắt taxi tới trường quay. Mặc Nhất Linh đã sai người đại diện Phùng Khiêm của mình đứng đợi ở cửa, Đồng Tuệ Lâm vừa đi tới, Phùng Khiêm đã dẫn cô đi vào trường quay ngay. Quảng cáo mà Mặc Nhất Linh nhận là quảng cáo game mới tung ra thị trường của Hắc Ám Đế quốc, vì có quan hệ với chú út anh, nên anh lấy được hợp đồng quảng cáo này không hề dễ dàng. Lúc Đồng Tuệ Lâm đi vào, chỉ nhìn thấy một đại tướng quân mặc áo giáp, tay cầm Hồng Anh thương. Cô nhìn kỹ lại thì thấy là Mặc Nhất Linh. Không ngờ Mặc Nhất Linh mặc đồ tướng quân lại ra dáng như thế! Lúc Mặc Nhất Linh quay quảng cáo rất nghiêm túc, thỉnh thoảng còn bàn bạc với đạo diễn một lát. “Được rồi, Nhất Linh, cậu làm rất tốt, chúng ta nghỉ một lát đi.” Mặc Nhất Linh nghe xong thì chạy tới bên Đồng Tuệ Lâm ngay, trên mặt còn nở nụ cười vô lại. Mặt Đồng Tuệ Lâm nhất thời xám xịt. Đúng là đẹp trai không quá ba giây. “Sao thế? Lúc nãy tớ có đẹp trai không?” Mặc Nhất Linh bày ra một tư thế ngay. Đồng Tuệ Lâm cười khẩy: “Cậu đẹp không quá ba giây.” Mặc Nhất Linh nhất thời suy sụp: “Đồng Tuệ Lâm!” “Được rồi, được rồi, đẹp, đẹp, đẹp, cậu đẹp trai nhất!” Đồng Tuệ Lâm đành phải đầu hàng, bằng không cô không chắc người này sẽ dây dưa đến mức nào. Hai người đang trò chuyện thì bỗng nghe thấy có người hô lên: “Mọi người hăng hái lên! Lát nữa tổng giám đốc Âu sẽ tới đây khảo sát.” Mặc Nhất Linh vừa nghe thấy câu này thì sắc mặt nhất thời u ám. “Chú ấy tới đây làm gì?” Phùng Khiêm đứng bên cạnh mỉm cười: “Có cháu trai anh ấy đang ở đây, chẳng lẽ anh ấy không tới đây xem thử à?” “Anh thôi đi, chuyện tôi thấy phiền nhất là nhìn thấy chú ấy đó!” Phùng Khiêm quay mặt qua nói với Đồng Tuệ Lâm: “Tuệ Lâm, hôm nay cô thật có phúc, lát nữa khi gặp mặt chú út, cô sẽ nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi của cậu chủ không sợ trời không sợ đất của chúng tôi.” Mặc Nhất Linh nhất thời nóng ruột: “Ai sợ chứ? Ai bảo tôi sợ?” Phùng Khiêm liếc nhìn Đồng Tuệ Lâm, cô lặng lẽ gật đầu với anh ta. “Cậu không sợ, không hề sợ một tý nào.” Nhưng Đồng Tuệ Lâm cũng rất muốn xem thử, rốt cuộc người giàu có đó, một thiên tài game trong truyền thuyết sẽ có hình dáng như thế nào? Từ khi nghe thấy tin tức Âu Tử Duy sắp tới đây khảo sát, Mặc Nhất Linh bắt đầu trở nên căng thẳng. Lúc nãy anh vẫn còn nhảy nhót, thế mà giờ lại không biết phải nói gì. Trán cũng toát đầy mồ hôi lạnh. Đồng Tuệ Lâm đưa cho anh một chai nước. “Đất Đen, cậu sợ chú út cậu đến thế à? Chú ấy ăn thịt được cậu à?” Mặc Nhất Linh quay mặt qua, gật đầu với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc. “Chú ấy thật sự có thể ăn thịt được tớ, đến mảnh xương cũng không còn sót lại.” Hít... Đồng Tuệ Lâm cũng muốn say rồi. Lần đầu tiên trong đời, cô nhìn thấy Mặc Nhất Linh lại sợ người khác đến thế. “Theo cách nói của cậu, tớ thật sự rất muốn xem thử rốt cuộc chú út có thể ăn thịt cậu có hình dáng như thế nào?” Mặc Nhất Linh híp mắt lại ngay, dáng vẻ rất nghiêm túc. “Tớ nói cho cậu biết, Đồng Tuệ Lâm, chú út tớ rất đẹp trai, lát nữa khi nhìn thấy chú tớ, mong cậu hãy kiềm chế trái tim của cậu lại!” Mặc Nhất Linh vừa nói vừa chỉ vào ngực Đồng Tuệ Lâm. “Chậc... khẩu vị của tớ không nặng đến mức đi thích một người đàn ông bốn năm mươi tuổi đâu.” Lúc Đồng Tuệ Lâm nói, đạo diễn bỗng gọi tên Mặc Nhất Linh. Nên Mặc Nhất Linh không nghe thấy câu nói của Đồng Tuệ Lâm. “Tôi tới liền!” Anh đáp lại một tiếng rồi dí vào trán Đồng Tuệ Lâm: “Cậu nhớ kỹ đó!” Nói xong, Mặc Nhất Linh chạy thẳng về phía đạo diễn. Đồng Tuệ Lâm vẫn hơi buồn bực. Mặc Nhất Linh luôn cho rằng mình là người đẹp trai nhất thế giới, nhưng không ngờ anh lại thừa nhận chú út mình đẹp trai? Nếu ngoài đời chú út anh không thật sự đẹp trai, vậy thì chắc chắn anh bị đánh đến sợ rồi. Nhưng một người đàn ông bốn năm mươi tuổi có thể đẹp đến cỡ nào chứ? Đồng Tuệ Lâm thật sự ngày càng tò mò. Mặc Nhất Linh tiếp tục quay quảng cáo, anh đã lăn lộn nghề này từ lâu, nên về cơ bản đều vượt qua hết, đạo diễn rất hài lòng với biểu hiện của anh. Đồng Tuệ Lâm lặng lẽ ngồi bên cạnh, tập trung học tập. Một lúc sau, cô bỗng nghe thấy có người nói: “Tổng giám đốc Âu, mời anh đi bên này.” Tổng giám đốc Âu? Chú út Mặc Nhất Linh? Đồng Tuệ Lâm vô thức quay đầu lại nhìn. Nhưng tiếc là, giá trị tổng giám đốc Âu này quá cao, có rất nhiều người vây quanh anh, nên Đồng Tuệ Lâm rướn cổ lên nửa ngày cũng không nhìn thấy người. Cô đứng dậy, quyết định nhìn cho rõ. Trong nháy mắt, đoàn người đã đi vào một căn phòng. Có một bóng người lướt qua cô... Sao lại giống... Tử Duy đến thế. Đồng Tuệ Lâm nhìn đến nửa ngày, bên này mọi người đã đi vào một căn phòng, cô không nhìn thấy gì cả, nên xoay người quay về chỗ cũ. Không thể nào là Tử Duy được, sao anh có thể tới nơi này chứ? Trong căn phòng bên này, mọi người liếc nhìn nhau, rồi nhìn Âu Tử Duy đang ngồi chính giữa phòng. Mọi người đều không biết đã xảy ra chuyện gì, chẳng phải nói đi tới trường quay ư? Sao Âu Tử Duy lại đột ngột chuyển hướng, tìm một căn phòng rồi đi vào, nên mọi người cũng vào theo. “Tổng giám đốc Âu, anh mệt rồi đúng không? Nếu anh mệt thì có thể nghỉ ngơi một lát.” Âu Tử Duy vẫn rất bình tĩnh, ánh mắt nhìn lướt qua từng người trong căn phòng. Anh không thể ngờ rằng Đồng Tuệ Lâm lại xuất hiện ở nơi này. Cũng may anh nhận ra sớm, bằng không hôm nay sẽ lộ tẩy mọi chuyện rồi!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]