Váy cưới.
Bên trong có một ma nơ canh, ma nơ canh khoác trên mình bộ váy cưới.
Bộ váy cưới vẫn còn rất nhiều chỗ chưa hoàn thiện, nhiều chỗ mới chỉ được dùng ghim cài tạm để cố định, bên cạnh có bộ đồ may và bản vẽ thiết kế.
Cửa sổ mở hé, gió thổi nhẹ qua khe cửa ấy, làn váy nhẹ tung bay tựa như giấc mộng thiếu nữ, nhẹ nhàng, huyền ảo.
Mắt Đồng Tuệ Lâm ướt nhoè.
Âu Tử Duy không biết đã xảy ra chuyện gì, quay đầu lại nhìn Đồng Tuệ Lâm: “Em trai cô mới biết yêu à, bày ma nơ canh ở…”
Anh còn chưa nói xong, bởi vì anh thấy hai mắt Đồng Tuệ Lâm đã đẫm lệ.
Dù anh không biết tại sao nhìn thấy bộ váy cưới này cảm xúc của cô lại trào dâng như thế.
Đồng Tuệ Lâm đóng cửa lại, khi quay đầu thì lau khoé mắt: “Được rồi, anh xem rồi thì ra phòng khách ngồi đi, tôi đi nấu cơm!”
Âu Tử Duy không nói gì nữa, chỉ ngoan ngoãn trở lại phòng khách, cầm cốc nước Đồng Tuệ Lâm rót cho mình lên.
Đồng Tuệ Lâm bước vào phòng bếp, cô đóng cửa phòng bếp lại, sau đó bật máy hút mùi.
Máy hút mùi nhà cô là kiểu cũ, tiếng ồn rất lớn, có thể lấn át mọi âm thanh.
Đồng Tuệ Lâm ngồi dưới sàn, ôm đầu gối khóc lớn.
Lần đầu tiên khi nhìn thấy quần áo trẻ con trong phòng Đồng Tuệ Tĩnh, cô cũng không buồn đến thế.
Đồng Tuệ Tĩnh đã chuẩn bị rất nhiều quần áo trẻ em cho Đồng Tuệ Lâm, từ mới sinh cho đến đầy tháng, một trăm ngày đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-an-doc-sung-vo-yeu/1477117/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.