🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Khi nhìn thấy Đồng Tuệ Lâm trong phòng tắm, anh lập tức dừng lại, ngây người đứng đó.
Đồng Tuệ Lâm đang dựa đầu vào bồn tắm ngủ thiếp đi.
Cơ thể cô vẫn đắm chìm trong làn nước lạnh giá, cơ thể oằn mình theo nhịp thở khiến làn nước khẽ run lên.
Cô thực sự rất mệt, ban ngày quay phim, buổi tối đến Thất Nguyệt Hoa, công việc ở Thất Nguyệt Hoa kiếm được nhiều tiền nhưng cô thực sự rất mệt.
Bây giờ, ngay cả khi ngâm mình trong nước, cô cũng có thể chìm vào giấc ngủ.
Âu Tử Duy cảm thấy thương xót cho cô.
Anh định bế cô lên khỏi bồn nước, Đồng Tuệ Lâm đột nhiên tỉnh lại
"Hả? Sao tôi lại ngủ quên rồi?"
"Còn hỏi nữa, làm sao tôi biết được! Nếu không phải tôi vào đây, e rằng em bị chết chìm trong bồn tắm cũng không ai biết! Mau đứng dậy lau mình rồi lên giường ngủ đi!"
Âu Tử Duy khịt mũi và trực tiếp bước ra ngoài.
Đồng Tuệ Lâm lau khô người, mặc quần áo sạch sẽ bước ra khỏi phòng tắm.
Những bông hoa hồng trên giường không biết đã biến mất từ lúc nào, nên cô cảnh giác nhìn Âu Tử Duy.
"Nhìn bộ dạng buồn ngủ của em kìa! Em ngủ ở đây, tôi đi phòng khác, sáng sớm mai đưa em đến đoàn phin." Âu Tử Duy nói xong đi thẳng ra ngoài.
Đồng Tuệ Lâm buồn ngủ đến mức khóa cửa phòng ngủ, nằm giường ngủ thiếp đi.
Ngủ một giấc đến rạng sáng.
Âu Tử Duy đưa Đồng Tuệ Lâm trở lại đoàn phim vào sáng sớm, Đồng Tuệ Lâm cảm thấy chóng mặt, nhưng vẫn vẫy tay với Âu Tử Duy.
"Tối hôm qua thật sự cảm ơn anh."
“Không cần cảm ơn, nhớ nấu ăn cho tôi là được, tôi đi đây.” Âu Tử Duy quay đầu xe và lái đi.
Hắc Ám Đế Quốc
Văn phòng Tổng giám đốc điều hành
Phía sau văn phòng của Âu Tử Duy có một phòng nghỉ được trang trí sang trọng. Thỉnh thoảng, khi bận quá, anh sẽ ngủ trực tiếp tại đó, hoặc chợp mắt trong giờ nghỉ trưa.
Cửa ra vào và cửa sổ đều đóng chặt, ngay cả một cơn gió cũng không lọt vào.
"Cậu nói cái gì? Ý cậu là Thượng Quan Đằng là bạn trai cũ của vợ cậu? Vậy vợ cậu là Đồng Tuệ Lâm?!" Quyền Nam vô cùng sửng sốt khi nghe câu nói của Âu Tử Duy đêm qua.
Đêm qua khi biết được Thượng Quan Đằng đã đưa vợ của Âu Tử Duy đến cho Âu Tử Duy, anh đã gọi điện cho Âu Tử Duy.
Nhưng kết quả là, Âu Tử Duy khóa máy.
Âu Tử Duy vô thức nhíu mày nhìn Thượng Quan Đằng: "Anh biết Đồng Tuệ Lâm?"
Quyền Nam gật đầu: "Gặp nhau vài lần, thỉnh thoảng Thượng Quan Đằng cũng đưa cô ấy đi cùng. Bọn họ đã ở bên nhau nhiều năm rồi!"
Âu Tử Duy nắm chặt tay, không biết vì sao, khi nghe thấy điều này, cơn tức giận không biết từ đâu ùa đến, bùng cháy dữ dội!
Quyền Nam vuốt cằm: "Oa, Đồng Tuệ Lâm vừa mới chia tay Thượng Quan Đằng hơn một năm. Vợ chồng cậu cũng đã đăng ký kết hôn hơn một năm trước, chính là nói..."
Nhìn thấy khuôn mặt như sắp phát hỏa của Âu Tử Duy, Quyền Nam lập tức nuốt hết những lời sắp nói ra vào trong bụng.
Quyền Nam không nói, trong lòng Âu Tử Duy cũng biết rõ.
Tức là ngay khi Đồng Tuệ Lâm vừa chia tay với Thượng Quan Đằng, cô đã lập tức kết hôn!
“Tại sao hai người họ lại chia tay?” Giọng của Âu Tử Duy trầm nhưng có lực, không hề tức giận.
Bộ dạng anh như thế này cho dù là Quyền Nam thân thiết với anh nhiều năm cũng phải sợ hãi.
"Tôi cũng không rõ. Hình như nói không hợp tính, không hợp tính mà ở cùng nhau năm năm, lúc ở bên nhau hai ngươi cứ như keo dán chặt vào nhau vậy!"
Âu Tử Duy càng cảm thấy khó chịu hơn khi nghe mấy từ “như keo dán chặt với nhau”.
Quyền Nam vỗ vai Âu Tử Duy: "Người vợ này của cậu đúng là không đơn giản! Cơ mà, bạn bè tôi nhắc cậu một câu, lần đó của hai người không nhất định là lần đầu."
Âu Tử Duy cau mày nhìn Quyền Nam: "Tôi tận mắt nhìn thấy vết máu trên ga giường!"
Quyền Nam tỏ vẻ thấy ít lạ nhiều: "Cậu đó, cậu nên ra ngoài học hỏi nhiều hơn, thế giới rộng lớn, đừng cứ mãi chơi đùa nữa! Cậu nhiều tiền rồi, sài mấy đời cũng không hết!"
Âu Tử Duy túm lấy cổ áo Quyền Nam, suýt chút nữa đã nhấc bổng Quyền Nam lên.
"Này này, cậu buông ra, buông ra!"
“Chảy máu rồi, tại sao không phải là lần đầu tiên ?!” Âu Tử Duy nghiến răng hỏi.
"Cậu thả tôi ra! E hèm ... Cậu không biết thân phận của mình sao? Cậu như thế này sẽ giết chết tôi đấy!"
Âu Tử Duy lập tức buông ra, Quyền Nam lập tức té xuống đất.
Anh ta chỉnh lại quần áo: "Tôi biết sức lực của cậu gấp ba bốn lần người thường, cũng biết cậu là ... cậu còn chỉnh tôi như thế! Muốn giết tôi à!"
"Mau nói đi!"
"Màng trinh của phụ nữ có thể sửa được mà. Một ca phẫu thuật có thể tốn mấy triệu, không phải lần đầu tiên cũng có thể chảy máu." Quyền Nam trả lời.
Âu Tử Duy đấm vào bàn, trên bàn đột nhiên lõm một lỗ.
Quyền Nam sợ đến mức biết Âu Tử Duy là một kẻ nguy hiểm, không, anh không phải người bình thường, anh có thân phận đặc biệt: "Tôi chỉ nói là có thể. Dù sao thì Thượng Quan Đằng đã ở bên cô ấy hơn năm năm. Cậu nghĩ xem, Thượng Quan Đằng là ai? Ở bên nhau lâu như vậy, có thể không làm gì cô ấy sao?"
Âu Tử Duy không nói gì.
"Tuy nhiên, tính cách của Đồng Tuệ Lâm này hơi kỳ quái, không nói trước được việc gì. Cô ấy không biết anh là chồng của cô ấy sao? Cứ về hỏi là được."
Âu Tử Duy thở ra một hơi dài, xem ra anh vẫn còn muốn tiếp tục che giấu thân phận ở bên cạnh cô.
Nhạn thành.
Sau khi trở về, Đồng Tuệ Lâm bắt đầu bận rộn ghi hình, cả một ngày, về đến khách sạn chỉ cảm thấy toàn thân rã rời
Tối qua tắm nước lạnh, sau khi ngâm mình trong nước lạnh quá lâu, cô cảm thấy cơ thể nặng trĩu, sợ rằng mình sẽ bị cảm lạnh.
Đồng Tuệ Lâm lập tức đến hiệu thuốc gần nhất mua thuốc về, lúc này cô tuyệt đối không thể bị cảm được!
Uống thuốc xong, cô đi ngủ sớm.
Buổi quay ngày thứ hai vẫn diễn ra sôi nổi.
Sau một vài ngày chạy show, đoàn phim cũng đã bắt đầu vào quỹ đạo bình thường, và quá trình quay phim cũng trở nên sát sao hơn.
Đồng Tuệ Lâm vẫn cảm thấy ê ẩm, cổ họng vẫn luôn hơi đau rát, cả ngày nhất định quay phim, sau khi làm việc xong lại tiếp tục uống thuốc, rồi chuẩn bị ngủ.
Bởi vì quá trình quay phim của Đồng Tuệ Lâm diễn ra suôn sẻ, nên công việc cũng kết thúc sớm hơn.
Hôm nay có một bộ phim cung đình, là cảnh quay ban đêm, mọi người quay xong rồi thì kết thúc công việc .
Đồng Vân Thường đặc biệt yêu cầu trợ lý mua một ít đồ ăn tối, tập trung trong phòng của cô ấy, và mọi người cùng nhau ăn.
"Chị Vân Thường, cảm ơn bữa ăn hôm nay của chị. Kết thúc công việc có đồ ăn ngon, thật tuyệt vời!" Phương Hỉ vừa ăn vừa nói.
"À mà, chị Vân Thường, em nghe nói cậu Thượng Quan từng tặng cho chị một chuỗi vòng cổ bằng ngọc trai từ Nam Hải, vô cùng đẹp. Hôm nay mọi người đều ở đây, có thể cho bọn em xem không?"
Tống Thái Phân ngập ngừng hỏi.
“Cũng không phải thứ gì tốt, xem cũng được, Kha Kha, đến phòng hóa trang lấy vòng cổ của tôi đến đây.” Đồng Vân Thường ra lệnh.
Hoàng Kha lập tức đi ngay, mọi người đang tán gẫu cười nói, đột nhiên có tiếng hét, Hoàng Kha vội vàng chạy vào.
"Không hay rồi, chị Thường, vòng cổ mất rồi!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.