Lâm Nguyệt Y một mình ngồi trên chiếc ghế ở sân thượng, cơn gió nhẹ se lạnh làm cho nàng đầu óc khoáng hơn. Nhìn vào ánh trăng mà có hi vọng hơn.
Nàng có thể rất ngốc, cũng có thể không xinh, tính tình nàng có thể rất cọc. Nhưng nàng yêu Cố Thiên Vũ thật lòng, nàng mong rằng hắn là người đi cùng nàng đến cuối đời, nàng sẽ không từ bỏ hi vọng đối với hắn, cũng như hắn chưa bao giờ thử bỏ hi vọng với nàng.
Dưới ánh trăng mờ nhạt, nàng nhẹ nhàng nhắm mắt lại, hơi thở dịu đi, như muốn hòa tan mình vào gió.
Bỗng sau lưng có một bóng lưng cao to bước đến ôm nàng. Bất giác giật mình nàng quay lưng lại tránh né. Nhưng.
Là người ấy, là người nàng mong mỏi đợi chờ. Cuối cùng cũng quay về, nàng mừng rỡ trong hạnh phúc. Ôm chầm lấy hắn. Cố Thiên Vũ.
Gió sương nhẹ nhàng, bóng tối bao quanh, chỉ có chiếc đèn nhỏ bên góc tường.
Phản chiếu hình ảnh dưới đất một nam nhân đang ôm chặt một nữ nhân.
Nàng vỡ òa trong hạnh phúc, nàng bật khóc, khóc lớn, khóc đến nất, khóc cho vơi đi nỗi lòng của nàng. Giờ khắc này nàng cứ ngỡ dưới ánh trăng này, dưới bầu trời đêm này, nàng đang nằm mơ. Nhưng sau khi nghe giọng nói ấm áp của Cố Thiên Vũ ngày nào, nàng đã an tâm hơn.
- " Nguyệt Y, anh về rồi ".
Lâm Nguyệt Y khẽ gật đầu, nước mắt vẫn không ngừng tuông rơi, khóe môi nàng nở nụ cười hạnh phúc.
Cố Thiên Vũ ôm chặt lấy nàng, ôm chặt lấy bóng hình người con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-a-tha-cho-em/1245421/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.