Không gian nhường như ngừng lại, ánh mắt Lâm Nguyệt Y và Cố Thiên Vũ nhìn nhau, giống như cả hai đều có câu hỏi nhưng không hỏi được.
Cố Thiên Vũ ngồi dậy cạnh giường, ánh nắng buổi sáng xuyên qua mái tóc được cắt gọn gàng của anh. Đột nhiên anh mở miệng, một giọng nói thăng trầm vang lên.
- " cảm ơn ". Cố Thiên Vũ không nhìn Lâm Nguyệt Y nữa, mà nhìn chỗ cạnh giường, ý như là sự ngại ngùng.
Cố Thiên Vũ từ trước tới giờ vẫn không nhờ vào sự giúp đỡ của ai, oanh oanh liệt liệt làm tất cả mọi chuyện theo ý mình, nhưng ngày hôm nay lại thảm bại ngồi trên giường bệnh.
- " không cầm cảm ơn. Tiền viện phí của anh tôi đã thanh toán, à quên nữa ". Lâm Nguyệt Y lấy ra từ trong túi chiếc điện thoại rồi nói tiếp -" điện thoại của anh đây, nhìn quần áo anh ăn mặc, với điện thoại anh dùng, chắc anh cũng là công tử gì đó, gọi điện cho người nhà anh đón đi, tôi có việc đi trước ".
Nói xong Lâm Nguyệt Y quay lưng đi, vừa lúc đó Cố Thiên Vũ lên tiếng.
- " à mà ".
Lâm Nguyệt Y quay lưng lại.
- " có chuyện gì? ".
Cố Thiên Vũ ấp a ấp úng muốn nói gì đó, cuối cùng cũng nói được.
- " cô...... cô tên là gì, cô làm bác sĩ bệnh viện nào?".
Lâm Nguyệt Y nhìn bộ dạng ấp úng của anh mà bật cười.
- " Lâm Nguyệt Y, làm việc ở bệnh viện Hope Bắc Kinh ".
Bệnh viện Hope Bắc Kinh, vừa nghe Cố Thiên Vũ đã cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-a-tha-cho-em/1245390/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.