"Bố ơi, mẹ dữ dằn như vậy làm sao ngày xưa bố tán đổ được mẹ thế?" Lời nói ngây thơ của đứa bé gái cất lên cùng đôi mắt tò mò hỏi Từ Minh.
Đứa bé đó chính là con gái ba tuổi của anh và Hạ Ngọc, tên là Từ Na. Mặc dù là bé gái nhưng nó chẳng dịu dàng dễ bảo, lúc nào cũng nghịch ngợm phá phách đủ mọi thứ. Và sau những lần đó đương nhiên Từ Minh phải là người đi dọn dẹp tàn cuộc cho đứa con gái bảo bối của mình.
Từ Minh đang quét sân khi nghe thấy câu hỏi của con gái thì bật cười khanh khách. Anh ngồi xuống ngang tầm với bé Na, xoa đầu con gái:
"Sao con lại thắc mắc điều này?"
Bé Na trên tay cầm một chiếc chổi con đặt nằm xuống đất, hai tay chống hông, mặt phụng phịu: "Con thấy rất thắc mắc tại sao mẹ dữ dằn đáng sợ như thế vậy mà ngày xưa bố vẫn có cách tán đổ được còn bây giờ lại không thể xin mẹ xí xoá tội lỗi cho cả hai chúng ta."
Nghe câu nói của con gái, mặt Từ Minh đen lại. Đứa nhỏ này mới tí tuổi đầu đã nói móc anh vậy rồi. Anh cốc nhẹ vào trán con gái, vờ quở trách:
"Thế con thử nói xem là tại ai mà cả hai bố con mình phải dọn vườn? Không phải do bé gái nào đó trên lớp đánh nhau với bạn phải gọi bố đến giải quyết, hứa lên hứa xuống không cho mẹ biết rồi không cẩn thận trong một phút cao hứng buột miệng nói ra."
Bé Na mặt xị xuống, trề môi ra khi nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-a-liem-si-cua-anh-dau-roi/1796440/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.