"Nếu đã đam mê như vậy sao cậu còn phải viện lí do lí trấu đến thành phố này để chơi. Tôi thấy cậu lựa chọn học trường đó chỉ vì ham vui cuộc sống hào nhoáng ở thành phố, lấy đâu ra ước mơ và tâm huyết."
Không biết từ lúc nào, Từ Minh đã đứng dựa lưng ở cửa phòng ngủ, khoanh hai tay nhìn về phía Hạ Quân mà nói bằng giọng điệu khích bác.
Với cái tuổi nông nổi của Hạ Quân đương nhiên làm sao chịu được người khác nói mình như vậy. Cậu ta buông tay chị mình ra, đứng thẳng dậy, tiến nhanh về phía Từ Minh với tâm trạng bực bội:
"Anh là cái thá gì mà dám nói tôi như vậy? Muốn dạy đời tôi sao, không có cửa đâu?"
"Hạ Quân em ăn nói với người lớn kiểu gì vậy?" Hạ Ngọc thấy phản ứng của em trai mình như vậy, cô nhanh chóng chạy đến kéo nó lại để tránh làm những hành động quá khích. Tính tình Từ Minh cô hiểu, nếu ai dám dùng thái độ xấc xược như vậy để nói chuyện với anh, anh chắc chắn sẽ không để yên. Nhưng càng kéo lại, Hạ Quân càng hùng hổ tiến lên khi thấy nụ cười đầy khinh thường của Từ Minh.
Chợt có một cánh tay kéo cô lại về phía sau, không cho cô giữ Hạ Quân lại nữa. Bàn tay to, có chút chai sạn thân thuộc nắm chặt lấy cổ tay Hạ Ngọc, kéo cô đứng gần anh hơn, anh cúi đầu xuống nói với cô nhưng như cố tình để cho Hạ Quân nghe thấy:
"Em không cần phải ngăn cản nó. Ở trong căn nhà này thử xem nó có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-a-liem-si-cua-anh-dau-roi/1796420/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.