"Từ Minh, chúc mừng sinh nhật."
Khác với mọi khi, giọng nói của Hạ Ngọc nhẹ nhàng hơn, mềm mại hơn như một cô gái ngây thơ đang tặng bánh cho người mình thầm mến mộ. Trong giọng nói có chút lo lắng, lo lắng vì Từ Minh sẽ không nhận và vẫn lạnh nhạt với cô. Và thật may điều cô lo lắng đã không xảy ra.
Từ Minh rời mắt khỏi máy tính, nhìn vào chiếc bánh chocopie nhỏ xíu được cắm nến lên cố gắng cho giống một chiếc bánh gato trong sinh nhật. Hắn không nhớ đã bao lâu rồi không được thấy bánh gato trong buổi tiệc sinh nhật của mình. Những năm trước sinh nhật hắn thường ở nhà ăn một bữa cơm hoành tráng với gia đình, có khi đi uống rượu ăn chơi với bạn bè nhưng dường như bánh gato là thứ không hề xuất hiện.
Lúc này, tuy không có chiếc bánh gato đó nhưng hình ảnh chiếc bánh nhỏ này với ngọn nến cũng đủ gợi lên không khí sinh nhật. Nhận được ánh mắt chăm chú của Từ Minh dán vào chiếc bánh mà mình cầm đến, Hạ Ngọc vui vẻ, nở một nụ cười tươi, "Anh mau thổi nến rồi ước đi đi không nến sắp chảy xuống bánh rồi."
Từ Minh nghe lời cô thổi nến thôi còn điều ước kia thì, hắn không tin vào việc đó. Nhưng Hạ Ngọc đang cao hứng, với tay giữ lấy cánh tay của hắn mà lắc qua lắc lại làm nũng: "Anh phải ước, phải ước đi chứ."
Cô giữ lấy tay Từ Minh, nhất quyết không buông, cứ liên tục đòi hỏi hắn phải ước. Đến cuối cùng, quá đau đầu với lời nói của cô mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-a-liem-si-cua-anh-dau-roi/1796417/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.