"Đồ cô bỏ tiền mua thì nên để cô ăn, tôi không dám giành."
Câu nói này khiến Hạ Ngọc suýt hóc bởi miếng thịt đang nằm dở trong miệng chưa kịp nuốt xuống. Vẻ mặt ngơ ngác quay sang nhìn Từ Minh, đôi mắt trố ra nhìn hắn nhưng miệng lắp bắp không nói được câu hoàn chỉnh vì thức ăn còn đầy miệng:
"Anh nói gì cơ? Tôi bỏ tiền mua thứ này á..."
Nói đến đây như chợt nhận ra điều gì đó, Hạ Ngọc vứt miếng gà xuống đĩa, lau tay rồi với tay cầm chiếc ví hồng xinh xắn nằm trên bàn. Cô nhanh nhanh chóng chóng mở chiếc ví ra, vừa mở vừa thầm hi vọng những gì mình nghĩ không phải sự thật. Chỉ là hiện thực đau đớn, lục mãi ngăn này đến ngăn kia dù chiếc ví chỉ có ba ngăn nhưng không tìm thấy tờ 500k màu xanh của mình.
Thôi xong rồi, "không trộm được gà mà mất cả nắm gạo". Vậy là cô đã dùng tiền của mình để ăn những món đang nằm trên bàn kia thậm chí còn tiện tay boa cho shipper. Ánh mắt nhìn đồ ăn của cô trở nên ảm đạm đi, sao giờ thấy chúng nó chẳng còn quyến rũ như vừa nãy vậy.
Nhưng suy đi tính lại, đồ ăn làm gì có lỗi chứ. Hạ Ngọc thu lại vẻ buồn thương, quay ngoắt đầu sang nhìn kẻ chủ mưu của chuyện này. Ánh mắt cô tràn đầy lửa giận, bất cứ lúc nào cũng có thể thiêu rụi tên ác ma trước mặt.
Hạ Ngọc đứng dậy, cầm theo chiếc ví vỗ vỗ vào tay ra vẻ như một chị đại chính hiệu, tiến sát lại gần chỗ Từ Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-a-liem-si-cua-anh-dau-roi/156646/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.