Chu Nhất Dương có một suy nghĩ, tại sao trên báo còn không có lấy một cái ảnh, mà lại công khai xuất hiện trước đám đông thế này.
Chẳng hay vị chủ tịch mới này muốn tạo uy quyền, muốn cho bàn dân thiên hạ một lời cảnh cáo rằng "sau này ra đường nhớ chừa cái mặt tao ra" ư?
Nhưng người mới xuất hiện trước mắt làm Chu Nhất Dương cảm thấy suy nghĩ của mình thật ngu ngốc, đẹp thế này phải trưng bày ra chứ. Ai lại cất tủ, để nó mốc ra.
Gặp lại người đàn ông trong quán bar mấy tháng trước với một thân phận và bộ dáng khác hẳn, Chu Nhất Dương cũng khá bất ngờ nhưng cậu là một nhan khống( chỉ những người thích sắc đẹp) điển hình, nên điều cậu quan tâm là "ai mà ôm được cái đùi lớn này thì chắc cũng phải là một nhân tài, kiểu người này không phải là kiểu mà người khác có thể tùy tiện đụng vào". Cái đẹp bao giờ cũng có độc, nhất là hàng hiếm như này.
Nhớ lại lời người phục vụ nói mấy tháng trước, hóa ra đây là thân phận thật của anh ta.
Phó Dật Thần mặc bộ vest đen, trên áo còn đính sợi dây xích nhỏ màu vàng. Hôm nay anh cũng chải cùng một kiểu tóc như Chu Nhất Dương, lúc đi ngang qua cậu, anh có quay qua nhìn. Đã thế, ánh mắt còn không được bình thường lắm làm Chu Nhất Dương tưởng hôm nay cậu kết hôn.
Vest trắng và vest đen, không phải rất giống sao???
Lại còn đeo dây chuyền có một chiếc nhẫn xỏ qua nữa, không biết là vô tình hay cố ý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/boss-a-anh-sung-em-qua-roi-day/249358/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.