(Điểm nhìn ông thầy)
Chẳng cần phải đợi lâu, họ đã nhanh chóng tìm tới tôi. Chỉ 1 đêm sau Rằm Trung thu mà thôi. Trước lúc đó, tôi còn nghĩ mình không thể đợi được.
Tối hôm đó, trời lặng gió và rất oi bức. Thế nhưng khi đêm tới, gió bắt đầu vần vũ rất mạnh trên mái nhà. Tôi ngồi lặng trước hiên nhà của gia đình này và trầm tư suy nghĩ. Có lẽ ngày mai hoặc muộn nhất là ngày kia, tôi sẽ xin phép gia đình cùng các chú rời đi. Ăn nhờ ở đậu một tuần nay cũng là quá đáng rồi, tôi quả thực không còn mặt mũi nào. Lời hứa của tôi vẫn để ở đó, chưa biết cách thực hiện như thế nào. Câu chuyện về những hồn ma vất vưởng ẩn trong lời bài hát, tôi đã được thằng bé Bảo kể cho rồi. Vấn đề là tôi không thế gặp được họ và cũng không biết nên làm cách nào.
Đêm đó, tôi đang nằm nghỉ dưới nền nhà cạnh giường thằng bé thì bị đánh thức bởi tiếng thét của thằng bé. Tôi với hai chú đi cùng cuống cuồng ngồi bật dậy không hiểu có chuyện gì. Đồng hồ lại điểm 3h hơn.
Thằng bé đang ngồi dậy, chỉ về phía ô cửa sổ với cánh tay run run. "Chú ơi...là Phong đấy...Phong đến rồi..".
Tôi đi lại gần chiếc cửa sổ xem xét.
Tiếng gió đang rít qua khe cửa ghê người và tôi nghe thấy tiếng thì thầm nào đó trong tiếng gió. Hay tôi nghe nhầm?
Bất chợt một bóng người bay ngược xuống từ trên cao, bám tay vào khung cửa sổ. Một vong ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-trang-trang-nga/1911695/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.