Khu phòng trọ 11 A này chuyên dành cho người nghèo, phòng chật chội không nói còn không có cửa sổ không thể thông qua cửa sổ nhìn ra bên ngoài, trên cửa chính cũng không có mắt nhìn, muốn biết bên ngoài có gì thì phải trực tiếp mở cửa chính ra.
Bạch Vũ thật cẩn thận mở chốt cửa tránh gây ra tiếng động, hắn chỉ mở hé ra một khe nhỏ đủ nhìn ra bên ngoài. Bên ngoài khu trọ rất yên tĩnh, trên mặt đường một vệt máu kéo dài kỳ dị. Theo góc độ này hắn chỉ có thể nhìn xuôi về hướng cuối khu, khu vực phía cuối có phòng cánh cửa đóng chặt, có phòng cánh cửa mở rộng, Bạch Vũ biết cánh cửa phòng mở rộng đồng nghĩa với việc chủ nhân căn phòng kia lành ít dữ nhiều, riêng những căn phòng đóng cửa, đằng sau những cánh cửa đó có thể là người bình thường chưa nhiễm bệnh, cũng có thể là đã phát điên không còn lí trí, không biết phải mở cửa đi ra ngoài thế nào.
Cánh cửa được mở rộng thêm, Bạch Vũ vươn đầu ra bên ngoài nhìn về phía đầu khu, lối đó dẫn ra ngoài đường cái, vết máu trên mặt đường kéo dài tận đến chỗ vách tường khuất, không có kẻ điên nào xuất hiện bên ngoài.
Bạch Vũ rụt người đóng cửa lại đi đến bên vách tường dùng chày gỗ gõ ba phát.
Bên kia giọng Vương Tôn vang lên:" Thế nào rồi Bạch ca?"
Bạch Vũ đáp: "Không có".
Vương Tôn lập tức nói: "Được, em nói cho lão Thiết".
Lão Thiết là người sống trong căn phòng bên trái Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-toi-bao-trum/3033737/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.