Trên đường có rất nhiều xe bị vứt bỏ, thỉnh thoảng có tang thi từ bên trong thò đầu ra ngoài yếu ớt rống giận, chúng nó bị mắc vào dây an toàn thời gian dài không có thức ăn đã sắp chịu không nổi.
Đoạn đường bị nhiều xe chắn ngang dọc, Bạch Vũ phải chậm rãi luồn lách tìm đường qua, Lương Đại Thành ngồi ghế phụ bên cạnh rất không biết điều cười khinh bỉ: "Kỹ thuật lái xe tệ quá đó chú em."
Bạch Vũ ngó lơ không muốn đáp lại hắn.
Hôm nay chỉ có hai người bọn họ vào thành phố thăm dò, người khác thì ở lại khách sạn. Trong thành phố cửa hàng siêu thị tất cả những nơi có nhu yếu phẩm phần lớn đã bị người sống tìm đến dọn sạch sẽ. Mấy ngày hôm nay bọn họ phải chạy khắp nơi tìm kiếm, mấy người kia cũng bị hành cho mệt lả cho nên chỉ có hắn và Lương Đại Thành đi.
Lương Đại Thành không nhận ra bản thân bị ghét bỏ, vẫn nhiệt tình nói chuyện: "Kháo! Con đường này là đường ra khỏi thành phố đúng không? Nếu không tại sao lại có nhiều xe bị vứt như vậy? Đây là chạy trốn không thành còn bị làm thịt trên đường đi à?"
Bạch Vũ gật đầu: "Có khả năng, thành phố B bùng phát dịch bệnh sớm nhất, có lẽ người dân nghe được tin đã kéo nhau rời đi."
Nhìn từng hàng xe chen cứng trên đường, có xe còn bị đâm đến nát bét có thể đoán ra không có bao nhiêu người rời đi thành công.
Xe nhiều tang thi trên đường cũng nhiều, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-toi-bao-trum/3033678/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.