Nhà tôi nuôi một con mèo cái, loại mèo ta, rất to. Nó béo đến độ nhìn từ xa trông chẳng khác nào con chó.
Một hôm, tôi phát hiện ra nó đang có bầu. Bụng nó căng ra. Đi đứng lặc lè. Mỗi ngày nó ăn nhiều hơn cả tôi. Tôi sống một mình nên việc cho mèo ăn rất khó. Nhất là bây giờ có bầu, con mèo ăn nhiều khủng khiếp. Hầu như lúc nào nó cũng đói. Tiếng ngoao ngoao đòi ăn chẳng bao giờ dứt dù là giữa nửa khuya.
Thế nhưng, hôm ấy khi vừa từ chỗ làm về, tôi không thấy con mèo của tôi đâu cả. Hàng xóm cũng bảo họ bị mất mèo. Mèo đực, mèo cái, mèo đã thiến, mèo tam thể đực. Mèo ta, mèo Nhật, mèo Myanmar, mèo Thái, mèo Anh, mèo Nga, mèo Mỹ, mèo Ai Cập. Mèo trắng, mèo đen, mèo tam thể, mèo nhị thể, mèo đồi mồi, mèo xám. Tất cả đã biến mất. Như thể bọn mèo bốc hơi. Như thể chúng đã lén lút hành quân bỏ trốn một cách êm thấm bằng mấy cái đệm thịt ở chân.
Trộm mèo ư? Không đâu. Sáng nay tôi vẫn thấy con mèo của tôi. Trộm không thể bắt hết mèo giữa ban ngày ban mặt.
Đêm hôm đó, tôi không tài nào ngủ được. Con mèo của tôi giờ này đang ở đâu? Nó đã bị bắt ăn thịt rồi sao? Mèo của tôi đang có chửa, chắc người ta chưa giết nó đâu. Tôi đã tìm cả buổi tối ở khắp các quán thịt mèo, các cửa hàng thú nuôi.
Lạ làm sao, mèo ở quán ăn và mèo ở cửa hàng đồng loạt biết mất. Trên Twitter, một ca sĩ nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-toi-anh-sang-i-tan-sat/581721/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.