🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ôn Trạch đảo mắt nhìn bốn phía, “Chủ nhân hình như rất thích đồ làm bằng ngọc.” Đại sảnh Lang phủ treo trang sức bằng ngọc dùng thủ pháp chạm rỗng khắc hình con Lân - đúng là tinh phẩm từ thời Chiến quốc, từ đó có thể thấy được tài lực và sức ảnh hưởng của Lang phủ, Ôn Trạch nhìn vân đạm khinh phong, sắc mặt không chút biến đổi, không ngờ lại là hậu duệ của hoàng tộc.

“Nếu là tôi thì chỉ cần treo một cây đèn Trản Vân Văn ngọc là đủ rồi, ngọc không phải là để khoe ra, nó là một loại duyên phận, trên đời này có thể có hai viên kim cương giống nhau, nhưng căn bản là sẽ không thể có hai viên ngọc giống nhau.” Ôn Trạch nhẹ nhàng lắc lắc ly rượu trên tay, ánh mắt sâu thẳm, “Khi người ta lần đầu nhìn thấy một viên ngọc, trái tim sẽ mách bảo cho họ biết nó có phải thứ thuộc về họ hay không, bất kể đắt hay rẻ, xấu hay đẹp, chỉ cần liếc mắt một cái đó chính là duyên phận.”

“Tìm ôn nhu bên trong sự hào nhoáng, con người không phải cũng thế sao?”

Ánh mắt hắn sáng lên, “Năm đó khi cha tôi đặt tên cho tôi cũng mang theo hàm ý như vậy, không thể ngờ được là Liễu tiểu thư có thể hiểu rõ ràng như vậy.”

Tôi nhấp một ngụm rượu, cảm giác nóng cháy từ cổ họng lan dần xuống, một mùi vị cay nồng xộc lên, “Ôn tiên sinh có thể đi làm nhà văn được đấy, tôi chỉ là phàm phu tục tử, vẫn thích thứ gì có giá trị thực tế hơn. Tôi bị muộn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-soi-hu/180690/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bóng Sói Hú
Chương 13
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.