“Nhưng mà không cần biết thế nào, chuyện hợp tác của tôi và anh đã là kết quả chắc chắn, bởi vì anh đã nắm chặt nhược điểm của tôi, thứ nhất: Tôi không buông được A Phong, tôi tình nguyện cùng hắn đi chết, cũng không muốn cuộc sống của tôi mất đi bóng hình hắn; thứ hai: tôi không thể để gia tộc tôi hủy trong tay tôi, hơn nữa không thể chịu đựng được sự bi thương của mẹ tôi, ánh mắt thất vọng của bà, cho nên, Ôn Trạch, tôi chỉ có thể hợp tác với anh! Nhưng tôi xin khuyên anh, đừng chơi trò gì đa dạng hơn nữa, bắt đầu tôi đã thua nhưng chắc gì tôi sẽ thua đến cuối cùng?”
Ánh mắt Ôn Trạch nhìn như lần đầu tiên thấy Giang Nặc, thật lâu sau hắn mới nhẹ nhàng cười rộ lên “Tiềm lực của con người thật sự là khó đánh giá, Giang Nặc, nếu như còn thời gian, có lẽ anh thật sự có thể đấu với tôi một trận!” Giọng điệu hắn tiếc hận mà mang đầy ngụ ý sâu xa.
Giang Nặc lạnh lùng cười, từ chối cho ý kiến với lời nói của hắn “Em gái anh bao giờ đến nhà tôi?” Hắn hỏi. Người phụ nữ này dù là ai, dù thân phận thế nào thì giữ nàng trong tay dù không được coi là nắm giữ vương bài nhưng tin rằng cũng có thể kiềm chế được Ôn Trạch một chút.
Ôn Trạch nhìn đồng hồ trên cổ tay “Còn một giờ, con bé sẽ đến Tuyên Thành!” Trong giọng nói có ẩn chứa sự vui sướng.
Phí Như Phong trầm mặc tựa vào lưng ghế, lắng nghe tiếng gió ngoài cửa xe, vù vù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-soi-hu/1534362/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.