“Chúc mừng anh, anh đã dùng một sợi dây tên là thù hận, trói buộc vương tử tối cao quý kia của anh!” Ôn Trạch mỉm cười dùng một ngón tay đẩy khẩu súng ra khỏi ót hắn. Giang Nặc cảm thấy một trận hỗn loạn không biết nên làm sao, người đàn ông lúc nào cũng cười mà như không cười này làm cho người ta thật sợ hãi.
“Tôi chắc sẽ chết trên tay A Phong, để cậu ấy vĩnh viễn nhớ kỹ tôi.” Giang Nặc nghẹn ngào nói.
“Sai lầm, anh hẳn là nên để Phí Như Phong chết trên tay anh, vĩnh viễn có được hắn.” Ôn Trạch giống như độc xà phun lưỡi.
Giang Nặc đấm ra một quyền, Ôn Trạch nhẹ nhàng tránh đi, bàn tay Giang Nặc đấm phải cửa thủy tinh, thủy tinh cắm vào tay hắn, máu đỏ tuôn ra.
“ Chẳng lẽ anh còn muốn để Phí Như Phong lấy vợ sinh con, để La Rochelle nằm trên giường hắn, dùng thân thể ấm áp của cô ta, một lần lại một lần…”
“Câm mồm!” Giang Nặc tê rống bằng giọng khàn khàn, mặt mày hắn tan nát như không chịu nổi một đòn.
“Vì sao anh oán hận A Phong như vậy, anh đã như ý nguyện giết chết Liễu Đình, anh làm vị hôn thê của hắn xương cốt cũng không còn, hận thù của anh đã báo rồi!”
“Bây giờ không phải là tôi không muốn buông tha, là Phí Như Phong sẽ không tha cho tôi! Giang Nặc, hôm nay Phí Như Phong không giết anh, nhưng anh hiểu rất rõ điều đó có nghĩa là phải trả một cái giá lớn. Đem gia tộc anh ra để đánh đổi, anh muốn chúng bị hủy hoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-soi-hu/1534358/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.