Vừa nhìn thấy Tần Thời, bộ dạng hung dữ vừa rồi của Thái phi cũng biến mất, Thái phi ngồi xuống lạnh lùng nói: "Bản cung chỉ muốn dặn vương phi thường xuyên vào cung chơi một chút thôi, sao con lại nói khó nghe như vậy?"
Tần Thời vóc dáng cao ráo, vừa bước vào đã thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người ngồi ở đây, hắn hơi cúi đầu xuống coi như hành lễ, lại không nhìn mặt ai mà bước thẳng đến bên cạnh đỡ Từ Á Ngôn dậy. Tần Thời cúi xuống phủi nhẹ y phục của Từ Á Ngôn giọng không vui nói: "Phần lớn thời gian ta đều chinh chiến trên sa trường, mỗi một khoảnh khắc ở cùng với Niệm Sinh đều quý hơn vàng, Thái phi lại muốn Niệm Sinh vào trong cung hầu người, cái này không phải chia cắt ta với y thì là gì?"
Khóe môi của Từ Á Ngôn khẽ giật, da gà nổi lên đầy người.
Cũng biết là phải đóng kịch nhưng có nhất thiết phải nói ra những lời buồn nôn như thế này không?
Sắc mặt của Thái phi kém đi thấy rõ, Tần Thời lại vòng qua ôm lấy eo Từ Á Ngôn kéo lại gần xoa nhẹ bên lưng, động tác của hắn làm cả người Từ Á Ngôn cứng đờ, y muốn nhích ra một chút lại bị ánh mắt cảnh cáo của Tần Thời trừng cho ngoan ngoãn đứng im. Tần Thời nhìn Từ Á Ngôn bằng ánh mắt trìu mến nói: "Đêm qua bản vương và vương phi hơi quá sức, thân thể của Niệm Sinh không được tốt, lúc đi còn kêu mỏi eo, xin phép Thái phi hôm nay dừng ở đây, ngày khác lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-nhien-tro-thanh-vuong-phi-roi/876645/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.