Editor: D Ẹ O 
Trong đầu bọn Đổng Minh Ân đã sớm nghĩ ra cả en nờ lẻ một cách mà Lâm Nhã Chí sẽ dùng để quật bay cả bọn cũng như đủ loại phương thức để đối phó, chu đáo vẹn toàn không chút sai lầm trực chờ Lâm Nhã Chí phát hỏa. 
Vậy mà ai ngờ... Tính cách đã thiết lập của Lâm Nhã Chí nói vỡ là vỡ? 
Đổng Minh Ân bi phẫn lại thêm khó hiểu, trong thoáng chốc hắn như muốn rống lên: "Mau tỉnh lại đi, ông có còn nhớ ông là ông thầy dạy Toán ác ôn nhất Thập Nhị Trung hay không vậy?!" 
Cái người đang cười tít cả mắt kia là ai vậy? Tôi không biết ông, ông đi ra đi! 
Đàn ông toàn những kẻ lừa đảo! 
Lâm Nhã Chí đột nhiên từ bi đại phát vượt ngoài dự liệu của Đổng Minh Ân, khiến hắn không kịp trở tay, may mà có Lâu Tinh Quang vẫn còn khá trấn định, cậu tiếp lời: "Thật ngại quá, thầy à, tụi em muốn đi chơi bóng rổ." 
Để dằn mặt Lâm Nhã Chí, Lâu Tinh Quang nói rồi quay sang chỗ Trịnh Bằng Khinh, tự cho là ăn ý hỏi hắn một câu: "Đúng không, lão đại?" 
Sắc mặt Trịnh Bằng Khinh đã lạnh muốn kết băng, mơ hồ còn mang theo cả sát khí. 
Trong lòng Lâu Tinh Quang thấy thế cũng thầm thở phào nhẹ nhõm. 
Tuyệt vời, vẻ mặt mà lão đại hay dùng khi đối phó với Lâm Nhã Chí đây rồi! Trịnh Bằng Khinh ghét cay ghét đắng Lâm Nhã Chí, cúp tiết Lâm Nhã Chí là chuyện thường như cơm bữa, cứ bực lên là gây sự trong lớp Lâm Nhã Chí cũng chẳng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-nhien-song-trong-sinh-ngay-ngay-ket-hon-cung-ke-thu/2419269/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.