Editor: D Ẹ O 
"A a a —— Lão đại té rồi ——" Đổng Minh Ân kêu lên sợ hãi. 
Lâu Tinh Quang cũng đứng bật dậy. 
Hai người một trước một sau vọt đến sân băng. 
"Lão đại —— " 
"Lão đại —— " 
Sau đó đồng thời đè lên nhau lăn long lóc. 
Trịnh Bằng Khinh mới vừa đỡ Lâm Khiển dậy: "..." 
Lâm Khiển nhìn hai con cá mắc cạn giãy đành đạch trên mặt băng, thử hỏi: "Đây chẳng lẽ là anh em hồ lô cứu gia gia trong truyền thuyết?" 
Trịnh Bằng Khinh: "..." 
Gia gia bây giờ chỉ muốn nhai đầu hai thằng cháu hồ lô! 
Xác nhận Lâm Khiển không bị thương, Trịnh Bằng Khinh mới nắm tay y từ từ trượt tới chỗ đại oa và nhị oa đang mắc cạn. 
Đổng Minh Ân thảm hề hề mà vươn tay: "Lão đại, kéo, kéo em dậy vớiiiiii—— " 
Trịnh Bằng Khinh: = = 
Trịnh Bằng Khinh lôi bọn họ dậy, cực kỳ ghét bỏ: "Tụi mày đây là đang làm khó dễ gia gia." Lâm Khiển: "Phụt—— " 
Đổng Minh Ân nhỏ giọng hỏi Lâu Tinh Quang: "Cậu ta đang cười nhạo chúng ta?" 
Lâu Tinh Quang phân tích thâm ý trong tiếng cười của Lâm Khiển, tức giận nói: "Chứ còn gì nữa." 
"Lão đại, quần áo anh ướt rồi kìa." Đổng Minh Ân lại tiếp tục kinh hô. 
Trịnh Bằng Khinh cũng nhìn Lâm Khiển: "Quần áo em ướt rồi." 
Đổng Minh Ân: "..." Không phải mà, lão đại, tình huống bản thân anh còn nghiêm trọng hơn sao lại đi quan tâm nó! 
Mới vừa rồi lúc ngã, Trịnh Bằng Khinh luôn cố gắng che chở cho Lâm Khiển, còn bản thân hắn lại dán lên mặt băng, khiến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-nhien-song-trong-sinh-ngay-ngay-ket-hon-cung-ke-thu/2419098/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.