Editor: D Ẹ O 
Mỗi sáng Lâm Khiển và Trịnh Bằng Khinh vẫn đến trường cùng nhau. Hứa Dao tội nghiệp lít chít đi theo bên cạnh Lâm Khiển, tuy đã xác nhận mình vẫn là bạn thân nhất trần đời của Lâm Khiển nhưng mà Hứa Dao cảm thấy địa vị của mình trên con đường đến trường này vẫn thấp lè tè, không những thế, cậu còn có cảm giác lâu lâu bản thân lại sáng lòe lòe. 
"Sữa tươi cho em." Trịnh Bằng Khinh đưa một hộp sữa bò cho Lâm Khiển, từ ngày Lâm Nhã Chí bị cấm không cho vào bếp, bữa sáng của Lâm Khiển liền do Trịnh Bằng Khinh phụ trách. 
Lâm Khiển tiện tay tiếp lấy, cắm ống hút vào định uống, lại bị Trịnh Bằng Khinh ngăn lại: "Chờ đã, đừng để bụng đói mà uống, em ăn chút bánh ngọt trước đi." 
Lâm Khiển nhận lấy một miếng bánh gato xinh xinh, mùi vị thơm ngát từ tay Trịnh Bằng Khinh, y làu nhàu: "Sáng sớm mà đã ăn ngọt ngấy lắm." 
Trịnh Bằng Khinh dỗ y: "Em cứ lót bụng trước đã, đợi lát nữa đến trường anh qua bên tiệm mì mua một bát hoành thánh cho em." 
Lâm Khiển nuốt bánh ngọt: "Nhớ trộn sẵn cho em nha." 
Trịnh Bằng Khinh rất chuyên nghiệp: "Biết mà, cho hành không rau thơm, thêm sa tế, anh sẽ trộn sẵn cho em, không để đến trường lại cứng khó ăn." 
Lâm Khiển hài lòng gật đầu: "Ừ." Rõ ràng đi ngay bên cạnh nhưng lại có cảm tưởng mình như người vô hình, Hứa Dao: "..." 
Thực ra trước kia cũng vậy, ngày nào Trịnh Bằng Khinh cũng có đem 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-nhien-song-trong-sinh-ngay-ngay-ket-hon-cung-ke-thu/2419084/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.