"Hức...hu...hu..."
Âm thanh thút thít như có tiếng ai đó khóc vang lên, Hoa Từ Vũ dù có mê man ngủ tới cách nào bây giờ cũng phải bừng tỉnh. Âm thanh khóc đó không lớn, nhưng lại mang theo sự đau khổ, tủi hờn. Hoa Từ Vũ mở mắt, chỉ nhìn thấy Dịch Hạo Phong nằm bên cạnh khóc nức nở.
"Học...học trưởng, anh làm sao vậy?"
Dịch Hạo Phong không đáp, anh lấy hai tay lau nước mắt hệt như một đứa trẻ bị ai ăn hiếp.
Hoa Từ Vũ ngồi bật dậy đỡ anh lên, hai người ngồi trên giường, cậu lúng túng không biết nên làm thế nào.
"Hạo Phong, anh làm sao vậy? Khó chịu chỗ nào?"
Hoa Từ Vũ sốt ruột muốn chết rồi, vị ma cà rồng này đêm hôm lại khóc như mưa, cũng chẳng ai biết vị cục cưng này khó chịu ở chỗ nào? Hay là nhớ mẹ vậy?
Hàng ngàn câu hỏi được đặt ra trong đầu Hoa Từ Vũ, cậu thật sự còn không hiểu được lí do tại sao anh ấy khóc.
Dịch Hạo Phong nói trong nước mắt, không đầu không đuôi giải thích.
"Anh không có giết ai cả, anh chưa từng giết con người...anh...anh thật sự chưa giết ai cả"
Chính Dịch Hạo Phong cũng không hiểu tại sao đoạn phim đau khổ đó đôi khi lại xuất hiện trong đầu anh. Nhưng anh rõ ràng chưa từng giết ai cả, anh có thể uống máu...nhưng những bịch máu đó đều mua từ bệnh viện mà ra.
Hoa Từ Vũ cũng không hiểu anh đang đề cập đến chuyện gì, nhưng cậu biết anh đang cố giải thích anh chưa từng làm hại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-nhien-duoc-hoc-truong-de-y/3442355/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.