Nhìn Dịch Hạo Phong đang trèo qua cửa sổ, Hoa Từ Vũ sợ anh sẽ trượt tay ngã từ trên cao xuống cho nên tức tốc chạy đến. Dùng hai bàn tay kéo con người to lớn kia vào trong, Dịch Hạo Phong lại một lần nữa đột nhập vào phòng của Hoa Từ Vũ thành công.
"Học trưởng, anh không đến lớp nữa sao?"
Dịch Hạo Phong lắc đầu, thành thật ngoan ngoãn đáp.
"Không muốn đến lớp nữa!"
Hoa Từ Vũ sợ hãi thắc mắc hỏi.
"Tại sao vậy?"
Dịch Hạo Phong khuôn mặt ngẩn ngơ chỉ vào cậu đáp.
"Ở đó không có bé con"
Dịch Hạo Phong quả thật là muốn bám Hoa Từ Vũ đến điên rồi. Chỉ vì một lá thư tình mà giờ đây đã mặc định cậu là người trong lòng của anh. Tính cách vừa có chút ngang ngược vừa có chút bá đạo này khiến Hoa Từ Vũ không biết nên làm thế nào.
Dịch Hạo Phong lạnh lùng, trầm tĩnh lại ít nói. Một con người như vậy lại vô tình nhìn trúng cậu, điều này xem như cũng quá vô lí rồi đi?
Nhưng mà sự thật mà Hoa Từ Vũ không hay biết là con người đang ngồi trên giường cậu thật ra chỉ là một kẻ ngơ ngác, cách nói chuyện cũng không ngu ngơ không kém. Đã muốn cái gì thì như trẻ con, nhất quyết phải có cho bằng được. Nhưng thật ra anh bị vậy cũng đều có nguyên do của nó.
Hoa Từ Vũ nhìn Dịch Hạo Phong.
Dịch Hạo Phong nhìn Hoa Từ Vũ .
Bốn con mắt giao nhau, một khuôn mặt ngại ngùng e dè. Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-nhien-duoc-hoc-truong-de-y/3442331/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.