Sáng hôm sau Phúc Hưng thức dậy trước anh nhìn cô gái bên cạnh đang ngủ ngon lành mà mỉm cười, từ rất lâu rồi anh không có cảm giác bình yên và ngủ ngon như vậy.
Anh lấy điện thoại ra và chụp lại gương mặt ngủ ngon của cô trong lòng của mình, rồi anh up lên trang cá nhân của mình với dòng chữ "Mỗi sáng chỉ cần được ngắm em thức dậy thì anh đã hạnh phúc rồi."
Bài viết của anh vừa up lên thì có rất nhiều người thả tim và hỏi thăm, nhất là những người biết cô không ai nghĩ
Anna còn sống.
Nhiều người vào thắc mắc hỏi ảnh này là ảnh mới hay là hình cũ của cô, anh xem rồi cười chứ không trả lời một ai, vì anh muốn khi trở về sẽ tổ chức đám cưới lần nữa và công bố với giới báo chí về cô gái của anh vẫn còn sống.
Ngắm nhìn cô một lúc thì Anna cũng tỉnh dậy vừa mở mắt ra cô đã thấy anh đang nhìn mình chăm chú, Anna ngại ngùng kéo chân lên che người lại Phúc Hưng mỉm cười cúi đầu nói với cô:
Em che cái gì? Làm như cơ thế của em anh chưa từng thấy qua vậy à.Anh thiệt là....Được rồi ngồi dậy ăn sáng rồi anh và em chuẩn bị trở về.Về đâu?Thì về nhà của chúng ta chứ còn ở đầu nữa.Không tôi ở đây nhà tôi là ở đây ai nói là muốn theo anh về chứ?Em...Lời còn chưa nói hết Anna đã xuống giường chạy đi, anh nói trong lòng "Em cứ chơi cho đã đi rồi anh cũng sẽ đem em về cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-mot-ngay-chot-nhan-ra-anh-da-yeu-em-roi/3600136/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.