Mẹ Đặng và Kiến Văn vừa vào trong xem Anna thế nào và định gọi điện thoại cho Phúc Hưng thì cô đã tỉnh dậy.
Hai người không thấy Alan đâu chắc là đi lấy thuốc cho cô, bởi vì khi hai người vừa đến anh chỉ kịp chỉ phòng bệnh của Anna là rời đi.
Cô nhìn mẹ mà nước mắt tuôn rơi mẹ Đặng vội chạy lại ôm cô vào lòng, lúc này Alan cũng vừa về tới anh thấy em gái mình khóc thì nói:
-Tại sao em lại khóc? Em khóc như vậy không tốt cho em bé đâu.
Lúc này mọi người mới đổ dồn ánh mắt vào anh, Alan mới nói tiếp:
-Lúc nãy bác sĩ đều trị cho em đã nói là em có thai rồi, cháu của anh đã được 5 tuần rồi lúc nãy em ngất xỉu là do quá súc động đó.
Anna chết lặng người bởi vì cô không biết nên làm gì tiếp theo, anh vừa phản bội cô tại sao bây giờ em bé lại đến với cô rồi.
Mẹ Đặng vui vé nói:
-Quá tốt rồi để mẹ điện thoại cho chị sui hay.
Nhưng còn chưa kịp móc điện thoại ra thì Anna đã chặn lại cô nói:
-Mẹ đừng gọi chuyện con có con mọi người có thể giúp con dấu không nói với Phúc Hưng được không ạ?
Alan thắc mắc hỏi:
-Tại sao? Hai đứa có con là chuyện tốt mà.
Cô vừa trả lời anh hai vừa rưng rưng nước mắt:
-Bởi vì anh ấy vừa phản bội em.
Lúc này mọi người đều nhìn nhau Kiến Văn lên tiếng hỏi:
-Em có hiểu lầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bong-mot-ngay-chot-nhan-ra-anh-da-yeu-em-roi/3600121/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.